Còn ông ta thấy thế thì cuối cùng cũng không giả vờ nữa, phì một bãi nước bọt rồi chỉ tay vào mặt tôi mà chửi.
"Con mẹ nó, mày là con gái của tao, tao bảo mày lấy chồng thì ngay cả ông trời cũng cản không nổi, mày còn dám đẩy tao?"
"Vậy thì ông cứ thử xem, tôi lập tức báo công an."
"Cảnh sát nào quản chuyện con gái đi lấy chồng? Nhà nào mà con gái gả chồng lại không nghe lời cha? Chẳng lẽ để một con nhóc như mày quyết định à?"
Nói xong, ông ta tức đến mức túm lấy cây chổi quét nhà đập mạnh về phía tôi.
Nhưng tôi không tránh, ngược lại còn túm chặt lấy cây chổi.
Đây là lần đầu tiên tôi phản kháng.
Triệu Đại Phong sững người, tức đến phát điên, đứng bật dậy chỉ vào mặt tôi mắng:
"Thật là trời sắp sập rồi, mày còn dám chắn tay tao? Ngày mai tao sẽ đến trường bắt mày nghỉ học để đi lấy chồng!"
Ông ta không ngừng gào lên.
Nhưng trong mắt tôi giờ đây chỉ còn là một tên phế vật ngoài mạnh trong yếu.
Mười mấy năm rượu chè và lười nhác đã rút cạn sức lực trong người ông ta, tiếng mắng chửi có to đến đâu cũng không che giấu nổi mái tóc hoa râm.
Tôi chỉ lặng lẽ nghe những lời đó, rồi đi thẳng đến cửa, cầm lấy lưỡi liềm, mặt không cảm xúc nhìn Triệu Đại Phong:
"Ông bảo ai nghỉ học cơ?"
Triệu Đại Phong hoảng hốt.
"Mày… tao là cha mày, chẳng lẽ còn dám động vào tao à?"
Tôi lập tức vung lưỡi liềm c.h.é. m về phía ông ta, ông ta hét toáng lên tránh né.
"Ông thì là cái loại cha gì chứ! Hôm nay tôi phải g.i.ế. c ông! Để ông không còn cơ hội làm phiền mẹ con tôi nữa."
Nói rồi, tôi nghiến răng, ra tay không chút nương tình, túm lấy ông ta rồi đẩy mạnh xuống đất.
Lần này, ông ta không hét, cũng không rống nữa.
Chỉ có môi run bần bật.
Cùng lúc đó, một mùi khai nhức mũi lan tỏa khắp nơi.
Còn tôi thì đã giơ cao lưỡi liềm một lần nữa, đ.â. m mạnh xuống ngay sát mặt ông ta.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
"Nếu còn dám cản đường chúng tôi, tôi g.i.ế. c ông."
28
Mẹ nghe nói Triệu Đại Phong đã quay về, vội vã chạy về nhà thì tôi đang bưng cơm.
Bà cau mày, bước tới kiểm tra xem tôi có bị gì không, còn hỏi có phải Triệu Đại Phong đã làm khó dễ tôi không.
Tôi chỉ lắc đầu, bảo mẹ là không sao cả.
Bà miễn cưỡng tin.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!