Chương 12: (Vô Đề)

22 

Tôi sững người, sau đó lắc đầu:

"Không sao đâu, chỉ là hơi đau bụng chút, xin lỗi vì đã làm cậu thức giấc." 

Là đến kỳ à? 

Cô ấy bước lại gần tôi, khẽ hỏi. 

Lúc đó tôi mới nhận ra hình như thật sự có gì đó không ổn, vào nhà vệ sinh xem thử, quả nhiên là đến sớm. 

Nhưng tôi lại không chuẩn bị băng vệ sinh. 

May mà Lâm Thanh lặng lẽ đưa cho tôi từ khe cửa, còn rót cho tôi một cốc nước nóng, pha thêm đường đỏ. 

Tôi ôm lấy cốc nước, hơi nóng phủ lên mặt. 

Mà cô ấy nhìn tôi trong bộ dạng thảm hại như vậy, cũng không hỏi thêm điều gì, chỉ nhẹ nhàng nói:

"Tớ đã đặt túi chườm nóng vào trong chăn cậu rồi, nếu đau quá có thể uống một viên Fenbid, tớ để trên bàn học của cậu rồi." 

Nói xong, cô ấy nhẹ nhàng xoa đầu tôi, rồi leo lên giường đi ngủ. 

Nhưng tôi lại không kìm được mà đỏ mắt. 

Vì thật ra giữa chúng tôi không thân thiết lắm. 

Vậy mà cô ấy bị tôi làm tỉnh giấc vẫn không hề trách móc, ngược lại còn ân cần chăm sóc tôi. 

Tôi khịt khịt mũi, sau khi uống hết cốc nước đường đỏ thì lên giường nằm. 

Chăn bên trong rất ấm. 

Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy, mọi người đã đang rửa mặt chuẩn bị rồi. 

Tôi cũng xuống giường, thì phát hiện dưới hộp thuốc còn có một mảnh giấy ghi chú màu hồng, trên đó viết: Cố lên. 

Khoảnh khắc đó, tôi nhìn về phía cô ấy. 

Đúng lúc cô ấy cũng nhìn tôi, nháy mắt một cái thật nhanh. 

Giây phút đó, mọi hỗn loạn trong lòng tôi như được một đôi tay dịu dàng vuốt phẳng.

23 

Kỳ thi cuối kỳ, tôi đứng thứ 35, vẫn thuộc nửa cuối của lớp. 

Tôi hít sâu một hơi, xé bảng điểm thành từng mảnh rồi ném vào thùng rác, sau đó đi tìm Thúy Hồng để cùng nhau về nhà. 

Cả học kỳ này tôi chưa từng về nhà lần nào. 

Nếu không phải vì Tết, tôi cũng chẳng muốn quay về. 

Trên đường về, Thúy Hồng lại vô cùng vui vẻ, vừa nghịch điện thoại vừa ríu rít kể cho tôi nghe về nhóm nhạc nam thần tượng mà cô ấy thích. 

Tôi không hiểu lắm đó là gì, nhưng nhìn dáng vẻ tràn đầy sức sống của cô ấy, tâm trạng tôi cũng bị lan truyền mà vui lên đôi chút. 

Nhưng khi nhìn thấy mẹ, trong lòng tôi lại bắt đầu bồn chồn lo lắng. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!