Ngài Klaus thực sự quá đắt đỏ. Cái giá mà anh đưa ra vượt xa ngân sách của Cảnh Ngọc. Nếu là hai ngàn euro, có lẽ cô còn cân nhắc một chút.
Dù vậy, Cảnh Ngọc vẫn không cam tâm, liền nói, "Vậy nếu là tôi, có thể giảm giá không?"
Klaus đáp: "Không thể."
Cảnh Ngọc: "…Hứ."
Chưa ra quân đã thất bại.
Trong vòng nửa tiếng, niềm hy vọng le lói vừa bùng lên đã bị ngài Klaus dập tắt không thương tiếc.
Cảnh Ngọc giờ đây rất phiền muộn, cũng đầy tâm trạng.
Lễ hội rượu vang ở Düsseldorf thường diễn ra vào tuần thứ hai và thứ ba của tháng Chín, nghĩa là chỉ còn một tuần nữa là đến ngày hội. Theo thói quen của ngài Klaus, anh thường bắt đầu lên kế hoạch chi tiết cho chuyến đi trước bốn ngày, nhờ trợ lý đặt vé máy bay.
Điều này cũng có nghĩa là, Cảnh Ngọc chỉ còn ba ngày để thuyết phục anh.
Cô tự vỗ má mình, động viên bản thân.
Khi kế hoạch dùng tiền thất bại, Cảnh Ngọc suy nghĩ hồi lâu và quyết định chuyển sang kế hoạch dùng nhan sắc để quyến rũ.
Nhưng trời không chiều lòng người, ngay lúc cô còn đang băn khoăn có nên mặc sườn xám để gặp Klaus hay không, thì sáng hôm sau, ngài Klaus – người có mức lương tính theo ngày – đã rời Munich đi công tác.
Anh vốn không phải kiểu người chỉ biết hưởng thụ. Khi làm việc, anh cũng giữ nguyên thái độ nghiêm túc giống như cách dạy dỗ Cảnh Ngọc.
So với Cảnh Ngọc, Loan Bán Tuyết đến Munich muộn hơn một năm, với tư cách là sinh viên trao đổi. Chương trình học của cô không dày đặc như của Cảnh Ngọc, cô cũng không phải đối mặt với áp lực tốt nghiệp như Cảnh Ngọc.
Mặc dù các bài học và kỳ thi cũng khiến Loan Bán Tuyết phải bận tâm, nhưng cô vẫn giữ thái độ lạc quan, không hề căng thẳng đến mức học quên ăn quên ngủ như Cảnh Ngọc.
Điều mà Loan Bán Tuyết không thể hiểu nổi, chính là những bảng kế hoạch mà Klaus lập ra cho Cảnh Ngọc. Dày đặc và kín mít cả một trang giấy.
Chưa kể đến áp lực học tập, mỗi tuần Cảnh Ngọc còn phải tham gia ba buổi học múa ballet, ba buổi học violin, và hai buổi học thẩm mỹ cùng các nghi thức lễ nghi. Trong buổi học cuối, ngoài những quy tắc cơ bản, cô còn được dạy về kỹ năng đàm phán thương mại, phân tích tâm lý và nhiều kỹ năng khác.
Theo lời Cảnh Ngọc, các giáo viên của lớp học cuối cùng thường được thay đổi liên tục, đến nay đã có bốn, năm người đến dạy. Họ đều là chuyên gia trong các lĩnh vực khác nhau, dường như đã dốc toàn lực truyền đạt mọi kiến thức cho cô, sau đó sẽ báo cáo kết quả học tập với Klaus. Khi khóa học kết thúc, Cảnh Ngọc sẽ nhận được một khoản tiền thưởng khích lệ từ Klaus. Sau một tuần nghỉ ngơi, ngài Klaus sẽ mời giáo viên mới đến tiếp tục dạy.
Về chương trình giáo dục mà Cảnh Ngọc đang nhận được, Loan Bán Tuyết không khỏi thán phục, "Thật luôn, nếu là bồi dưỡng người thừa kế đời sau cũng chỉ đến thế này thôi."
Cảnh Ngọc nằm song song với Loan Bán Tuyết, cùng nhau làm liệu trình chăm sóc da mặt.
Việc này không phải do Klaus yêu cầu, mà là Jennifer đã mời chuyên gia đến sau khi hỏi ý kiến Cảnh Ngọc.
Ngoài lần khuyên cô mặc sườn xám trước đó, Klaus chưa bao giờ có ý kiến gì về ngoại hình hay cách ăn mặc của Cảnh Ngọc.
Anh không ép buộc hay gò bó cô phải ăn mặc theo sở thích của mình. Với anh, vẻ đẹp có rất nhiều hình thái, ngay cả khi Cảnh Ngọc phàn nàn rằng mình tăng cân, Klaus sẽ cùng cô phân tích kỹ lưỡng. Cuối cùng, anh kết luận rằng:
"Em đã bị ảnh hưởng quá sâu bởi những tiêu chuẩn vô hình xung quanh. Không nhất thiết phải theo đuổi một vóc dáng mảnh mai. Sức khỏe mới là điều đẹp nhất."
Huống hồ, theo quan điểm của Klaus, Cảnh Ngọc còn hơi quá gầy.
Trong tiếng nhạc êm dịu, Cảnh Ngọc nằm trên ghế chăm sóc, mặt đắp mặt nạ, tận hưởng sự chăm sóc nhẹ nhàng từ chuyên gia làm đẹp.
Loan Bán Tuyết đùa: "Vậy, cuối cùng cậu quyết định rồi à? Đi đâu đây? Sri Lanka hay lễ hội rượu vang mà cậu hằng mơ ước?"
"…Có lẽ cả hai," Cảnh Ngọc nói, "Cùng lắm thì xin anh ấy nghỉ phép, từ từ thuyết phục. Anh ấy chắc sẽ hiểu thôi."
"Không chắc đâu nhé," Loan Bán Tuyết nở nụ cười nham hiểm, "Theo lời cậu kể, anh ta đã đi công tác nhiều ngày rồi đúng không? Xa nhau ngắn ngủi lại càng thêm mặn nồng. Đến lúc anh ta về, chỉ sợ cả hai sẽ như lửa gặp củi khô, không cản được mà rung trời chuyển đất –"
Cảnh Ngọc im lặng hai giây, sau đó nói, "Bán Tuyết, ngoài việc làm cosplayer và ca sĩ, mình nghĩ cậu có thể bổ sung thêm một nghề nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!