Chương 28: Mỗi năm 200.000 euro

Cảnh Ngọc cố gắng vắt óc, tìm cách nói vài lời dễ nghe để tạm thời dỗ dành Klaus, nhưng ngài Klaus rõ ràng chẳng mấy hứng thú với trò chơi này, tay rời khỏi bàn phím.

Cảnh Ngọc nín thở.

"Trên đường gặp chút trục trặc, bố tôi tối nay mới về," Klaus nói ngắn gọn, "Không cần phải gò bó thế đâu, em yêu, muốn làm gì thì cứ làm."

Cảnh Ngọc vâng vâng dạ dạ đáp lại.

"Nếu cảm thấy không an tâm thì cứ chơi một lúc trong phòng tôi," Klaus nhìn qua căn phòng, "Dịp nghỉ lễ Giáng sinh, cho phép em được thoải mái nghỉ ngơi."

Trông anh có vẻ như đã không còn giận nữa, khiến Cảnh Ngọc thở phào nhẹ nhõm, từ tận đáy lòng cảm thán sự rộng lượng của anh, "Ngài thật có tấm lòng bao dung hơn cả đại dương!"

Klaus đáp lại một cách lịch thiệp, "Còn em thì có tấm lòng xinh đẹp như một quả đào ngọt ngào vậy."

Cảnh Ngọc: "… Thưa ngài, lòng bao dung và vòng ngực không giống nhau đâu."

Ban đầu, Cảnh Ngọc nghĩ ông Essen không kịp đến là vì tàu hỏa bị trễ chuyến – dù gì thì tàu hỏa ở Đức vốn nổi tiếng là dễ trễ chuyến mà.

Như câu chuyện cười mà Cảnh Ngọc từng nghe từ lâu: địa ngục là ăn đồ ăn người Anh nấu, đi tàu hỏa Ấn Độ, xem chương trình truyền hình của người Đức.

Nhưng thứ còn khủng khiếp hơn cả địa ngục là ăn đồ ăn người Đức nấu, đi tàu hỏa Đức, và xem chương trình của người Đức.

Trước khi đến Đức, Cảnh Ngọc cũng như bao người khác, tin chắc vào câu chuyện lan truyền rằng đường cống ngầm ở Thanh Đảo từng giấu linh kiện mà người Đức để lại. Nhưng sau đó mới nhận ra tất cả chỉ là những lời phóng đại, hư cấu từ các tài khoản mê Đức hoặc những người được gọi là "công chúng trí thức".

Trong mắt hầu hết mọi người, người Đức là biểu tượng của sự nghiêm túc.

Nhưng sau một thời gian dài sống tại đây, Cảnh Ngọc nhận ra không hẳn là nghiêm túc, mà có thể gọi là tuân thủ quy tắc; nói dễ nghe là vậy, nhưng nói thẳng thì là cứng nhắc, không biết linh hoạt, đầu óc bảo thủ.

Họ quá coi trọng quy trình, phải tuân theo từng bước để làm việc. Quan chức chính phủ lại càng như vậy, thành ra mỗi lần giao dịch với họ, việc lẽ ra chỉ tốn nửa tiếng, lại cứ phải kéo dài hàng giờ đồng hồ.

Đời sống về đêm thì vô cùng nhàm chán, chẳng thể so bì với sự phong phú ở Bắc Kinh, Thượng Hải hay Quảng Châu.

Tuy nhiên, quý ông Essen tôn quý dĩ nhiên không bao giờ phải đi tàu hỏa. Đằng sau lâu đài là một tòa nhà dành để cất giữ toàn bộ siêu xe của ông ấy, chưa kể ba chiếc máy bay tư nhân và nhiều đường bay riêng. Lý do đến trễ là vì ông đến viếng mộ mẹ của Klaus, sau đó còn ngủ lại ở đó qua đêm.

Mẹ của Klaus được chôn cất tại Fulda.

Buổi chiều, Cảnh Ngọc và Klaus đi dạo chợ Giáng sinh gần đó. Chợ Giáng sinh ở Frankfurt không khác mấy so với ở Munich. Cảnh Ngọc hứng khởi mua rất nhiều rượu vang nóng để nếm thử.

Dã tâm của cô không chỉ dừng lại ở một thương hiệu bia. Nếu sau này thương hiệu bia được ổn định, cô sẽ cân nhắc việc kinh doanh rượu vang.

Dĩ nhiên, trong kỳ nghỉ lễ này, Cảnh Ngọc quyết định tận hưởng ba ngày không phải đọc tài liệu, không phải viết báo cáo. Cô mua vài chiếc bánh gừng, ăn đến đầu lưỡi tê rần; mua thêm mấy chiếc bánh gừng hình người đáng yêu và vô số đồ trang trí sáng lấp lánh.

Klaus nhìn Cảnh Ngọc hết chạy về phía này lại lao về phía khác, trông như một chú bướm nhỏ.

"Em rất thích chợ Giáng sinh sao?" Klaus hỏi.

"Đúng vậy!" Cảnh Ngọc đáp với vẻ mặt rạng rỡ, "Ngài không thấy những gian hàng nhỏ thế này rất thú vị sao? Ngài biết không, tôi mua được bao nhiêu đây mà chỉ tốn có 20 euro thôi đấy!"

Cô như khoe báu vật, mang những món đồ thu hoạch hôm nay ra cho Klaus xem.

Nào là vòng tay bằng thiếc sáp, nhẫn hình thù kỳ lạ, một vài món chạm khắc gỗ mộc mạc, chuỗi hạt bằng thủy tinh màu sắc sặc sỡ, hay cả những chiếc ghim cài áo nhìn rất cổ điển…

Dù chẳng phải món đồ đắt giá gì, Cảnh Ngọc vẫn lần lượt lấy ra từ túi đeo chéo của mình, như thể đang phô trương các báu vật quý hiếm.

Gương mặt cô rạng ngời, như thể đây là những món châu báu vô giá.

Klaus nhìn những món đồ ấy, "Em yêu, đồ trang sức tôi tặng em, em dường như rất ít khi đeo."

Cảnh Ngọc buột miệng: "Vì để dành bán sau này mà—"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!