Klaus lịch sự hỏi Cảnh Ngọc, "Xin hỏi, trong đầu nhỏ xinh đáng yêu của cô toàn chứa tiền thôi sao?"
Cảnh Ngọc đáp, "Chứ còn gì nữa?"
Klaus khẽ thở dài.
Cảnh Ngọc, "Thưa ngài?"
"Cho tôi bình tĩnh một chút," Klaus nói, "Tôi đang nghĩ xem cần bao nhiêu tiền để lấp đầy túi của một bé rồng tham lam."
Cảnh Ngọc ân cần nhắc nhở, "Hay ngài thử đưa 200 euro trước xem sao?"
Klaus lạnh lùng từ chối.
Vì tình hữu nghị giữa hai quốc gia, anh giữ thái độ hòa nhã cùng Cảnh Ngọc ăn tối, sau đó xách bé rồng tham tiền và háo sắc trở về khách sạn.
Klaus đã dạy dỗ Cảnh Ngọc một cách dịu dàng.
Trước khi gặp Klaus, Cảnh Ngọc thường mua kem dưỡng da loại bình dân ở siêu thị. Tiền lương ít ỏi từ việc làm thêm không đủ để cô sắm sửa những loại kem dưỡng và tinh chất đắt đỏ. Còn bây giờ, Klaus mở lọ tinh chất dưỡng da mà Cảnh Ngọc không nỡ dùng, bóp ra lòng bàn tay rồi xoa đều.
Cảnh Ngọc nghĩ, nếu bạn thân của cô biết giờ đây cô đang dùng La Prairie trứng cá tầm làm kem dưỡng toàn thân, chắc chắn sẽ nổi giận, mắng cô bằng ba thứ tiếng Trung, Nhật và Anh, làm cô không kịp thở.
Nhưng cô không hề phản đối kiểu chăm sóc xa xỉ này.
Cô nằm úp trên ghế sofa, cam đoan với ngài Klaus lịch lãm rằng từ nay sẽ không bao giờ qua loa trong chuyện "ăn uống" nữa.
Chuyện này coi như khép lại.
Ở Bắc Kinh, Cảnh Ngọc không phải một hướng dẫn viên du lịch giỏi.
Số lần cô đến Bắc Kinh cũng không nhiều, hiểu biết về thành phố này còn thua cả Klaus.
Dẫu sao, Klaus có một nhóm bạn bè và đối tác người bản địa vừa giàu vừa quyền lực, đủ tiền để đi bất cứ đâu anh muốn.
Cảnh Ngọc và Klaus cùng nhau đón Tết Dương lịch tại Bắc Kinh.
Trong mắt Cảnh Ngọc, Tết Dương lịch không thể nào quan trọng bằng Tết Âm lịch.
Nhưng với Klaus, Tết Dương lịch mới đánh dấu năm mới.
Theo phong tục của người Đức, vào dịp này, họ sẽ trang trí cây "ngang" và cây "dọc" trong nhà bằng hoa lụa; một số nơi còn tổ chức các nghi lễ như thanh niên trèo cây, hoặc nhảy từ ghế xuống vào lúc nửa đêm.
Tuy nhiên, Klaus dường như hứng thú hơn với cách người Trung Quốc đón Tết Dương lịch.
Anh hỏi Cảnh Ngọc sẽ tổ chức thế nào, đón giao thừa và chào năm mới ra sao?
Cảnh Ngọc cố hết sức nghĩ ngợi, cuối cùng đáp, "Ờ… Tết Dương lịch chắc sẽ có các buổi hòa nhạc đếm ngược?"
Klaus suy tư, "Ý hay đấy. Cô muốn nghe ai hát? Tôi mời họ đến."
Cảnh Ngọc: "…"
Cô biết phân biệt sự khác biệt giữa 1.000 và 10.000 tệ, cũng hiểu khoảng cách giữa 10.000 và 100.000 tệ.
Nhưng khi tài sản vượt quá triệu, chục triệu, thậm chí hàng tỷ, cô không thể hiểu nổi ý nghĩa đằng sau những con số khổng lồ này.
Giống như tập đoàn Essen, tài sản hơn 9.980 tỷ euro hay 8.890 tỷ euro, với cô đều là những con số xa vời không tưởng.
Cũng như việc một cô gái lớn lên dưới lá cờ đỏ của chủ nghĩa cộng sản như Cảnh Ngọc, đôi khi không thể đoán được một người xuất thân tài phiệt như Klaus đang nghĩ gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!