Edit: Leia
Cả đoàn phim《 Túy Kim Lăng 》đồng loạt phát hiện ra rằng từ sau trận sốt cao, trạng thái quay phim của Lương Tâm Trừng càng trở nên tốt đến kỳ quặc.
Cảnh quay trong tháng cuối gần như đều là các cảnh cao trào quan trọng, ban đầu đạo diễn Bành còn khá lo lắng, nhưng diễn xuất của Lương Tâm Trừng rõ ràng đã cho ông ta một liều thuốc an thần cực mạnh, thậm chí nhịp tình cảm giữa nam nữ chính ở giai đoạn trước luôn gượng gạo gần đây cũng trở nên mượt mà hơn rất nhiều.
Vì thế Bành Lai lén trêu chọc hỏi có phải Lương Tâm Trừng đã giao lưu ngoài lề gì đó với Cố Dung không, sao tự nhiên tình cảm lại thông suốt thế. Lương Tâm Trừng cũng hùa theo bảo đúng là cô Cố chỉ điểm cho mình không ít.
Cố Dung lại không dám tranh công, chỉ cười suy đoán:
"Chắc tại Tiểu Lương biết yêu rồi đấy."
Một câu vui đùa bâng quơ vô tình chọc trúng tim đen, tuy nói cho chính xác thì quan hệ của Lương Tâm Trừng và Hạ Viễn Hàng hiện giờ chưa thể gọi là chính thức yêu đương.
Đinh Nghiêu đương nhiên cũng phát hiện ra gần đây Lương Tâm Trừng cứ luôn vui vẻ phơi phới. Người ngoài có thể không biết chứ cậu ta thì biết rõ, tất cả mọi chuyển biến của Lương Tâm Trừng đều bắt đầu từ sau buổi tối Hạ Viễn Hàng đến thăm ban.
Cậu ta thật sự không kìm nổi lòng hiếu kỳ, vì thế tranh thủ một tối không có cảnh quay đêm mà ôm đống đồ ăn vặt sang gõ cửa phòng Lương Tâm Trừng.
Lương Tâm Trừng tùy tiện xé mở một gói khô bò ngồi xếp bằng trên giường vừa ăn vừa chơi điện tử, Đinh Nghiêu tiến sát lại gần cười hỏi:
"Gần đây tâm trạng anh Tâm Trừng tốt thật đấy nhỉ?"
Lương Tâm Trừng nghiêng đầu liếc một cái: Muốn hỏi gì?
"Thì nhiều người đoán chắc anh đang hẹn hò với ai rồi, tại cứ sểnh ra là ôm điện thoại cười ngây ngô suốt. Em chỉ muốn nhắc nhở anh chú ý một chút, cẩn thận kẻo để đồn ra ngoài lại không hay."
Lương Tâm Trừng duỗi tay gõ đầu cậu ta:
"Nói thẳng ra là muốn hóng chuyện đi, quanh co lòng vòng làm gì."
"Thôi được rồi đúng là em muốn hóng. Thế anh Tâm Trừng đang yêu thật ạ? Với… ừm, anh Viễn Hàng?"
Đinh Nghiêu rất cẩn thận quan sát sắc mặt Lương Tâm Trừng. Cậu chỉ cười thuận miệng đáp: Vẫn chưa.
Không phải Không có, mà là Vẫn chưa, chênh lệch giữa hai câu trả lời này phải nói là xa đến vạn dặm.
"Là thật á? Vậy các anh… bắt đầu từ bao giờ?"
"Trẻ con không được tọc mạch, cậu cũng đừng nói linh tinh ra ngoài đấy."
"Em không phải trẻ con, anh chỉ lớn hơn em có hai tuổi thôi nhé. Đương nhiên em sẽ không nói ra ngoài rồi, anh kể thêm một chút đi, hai người hẹn hò nhau kiểu gì mà nhanh thế? Rốt cuộc là dùng cách nào ạ?"
Lương Tâm Trừng bất đắc dĩ:
"Cậu hỏi nhiều thế rốt cuộc là muốn làm gì?"
Nếu không phải biết rõ con người Đinh Nghiêu thật sự không ủ mưu mô, có khi cậu đã tin thằng nhóc này cố ý chạy tới diễn trò moi tin sau đó quay đầu lập tức bán cho báo lá cải rồi.
Đinh Nghiêu gục đầu lẩm bẩm:
"Em chỉ muốn nghe ít kinh nghiệm thôi… Em thích anh Tạ lâu như vậy, thế mà đầu anh ấy cứ chậm tiêu như óc bò ấy, lúc nào cũng xem em là em trai."
Lương Tâm Trừng đang uống nước bị sặc không nhẹ, phì cười:
"Cậu cảm thấy anh ta chỉ xem cậu là em trai thôi á?"
"Chắc chắn là thế rồi, hình mẫu lý tưởng của anh ấy toàn là mấy cô nữ thần gợi cảm trái ngược một trăm tám mươi độ với em. Em cố gắng lắm rồi đấy, nhưng mà có lẽ không bẻ cong anh ấy nổi."
Dáng vẻ Đinh Nghiêu trông rất nhụt chí, lời Lương Tâm Trừng muốn nói đã treo bên mép nhưng lại quyết định nuốt trở vào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!