Chương 29: (Vô Đề)

Edit: Leia

6 giờ sáng hôm sau Lương Tâm Trừng ngồi vào xe bảo mẫu ra trường quay, trợ lý đưa bữa sáng vừa mua cho cậu, rất hưng phấn đưa chuyện:

"Hôm qua anh đăng Weibo xong trên mạng loạn lạc hết rồi, ai cũng gọi điện tới hỏi thăm, anh Tâm Trừng gan quá."

Lương Tâm Trừng bật cười không thèm để ý, chưa cần nhìn cậu cũng đủ biết bài đăng Weibo kia sẽ nhấc lên sóng to gió lớn cỡ nào.

Cánh truyền thông và các fan vốn đã tò mò về quan hệ giữa cậu và Hạ Viễn Hàng, hiện giờ cậu lại tự tay ném ra một chiếc hint khó phân thật giả, loại nội dung kịch tính kiểu này đương nhiên phải khiến bao nhiêu người hưng phấn như tiêm máu gà rồi.

Thật ra bản thân cậu thấy chuyện chẳng đáng gì, chỉ cần có thể giúp Hạ Viễn Hàng thì thế nào cũng xong. Nếu như còn có thể dời lực chú ý của mọi người từ scandal gia đình sang hóng thị về mối quan hệ của bọn họ lại càng không thể tốt hơn.

Lương tâm Trừng vừa gặm bánh bao nóng vừa vui vẻ mở điện thoại, không ngờ khoảng 2 3 giờ sáng nay Lưu Phàm còn gửi thêm mấy tin nhắn WeChat nữa.

[ Cậu thật sự có tình cảm với Hạ Viễn Hàng hả? ]

Lương Tâm Trừng khẽ nhíu mày, nghĩ thầm Lưu Phàm đúng dai như đỉa, cứ phải hỏi đến cùng mới chịu buông.

[ Anh đây là muốn tốt cho cậu, sợ cậu bị người ta lừa thôi. ]

[ Cậu biết chuyện gần đây cậu ta bị đồn đãi với cô bạn diễn nóng bỏng trong phim mới không? ]

[ Lần trước Hạ Viễn Hàng từ bỏ cơ hội thử vai nhường nhân vật cho cậu đi quay phim khác, người ta nói là vì cậu ta muốn tìm cơ hội theo đuổi nữ chính đấy, đã biết chưa? ]

[ Cậu một lòng hướng về người ta thì kệ cậu, nhưng đừng để rơi vào kết cục đơn phương tình nguyện. ]

Ánh mắt Lương Tâm Trừng từ từ lạnh xuống, miếng bánh bao trong miệng cũng đột nhiên trở nên nhạt nhẽo.

Sau một lúc lâu, cậu mới nhỏ giọng hỏi trợ lý:

"Nữ chính trong phim mới của Hạ Viễn Hàng là ai? Bọn họ đang có tin đồn hẹn hò à?"

Trợ lý nhỏ vốn đang mặt mày hớn hở chia sẻ thị hóng được trên mạng nghe vậy sửng sốt, cậu ta xấu hổ gật đầu:

"Đúng là có tin đồn, nữ chính tên Nghiêm Minh Hinh, hình như tốt nghiệp từ Học viện điện ảnh, cũng là đàn em khóa dưới của Hạ Viễn Hàng. Nghe nói bọn họ bị đồn từ khi còn đi học rồi."

Đàn em à… Lương Tâm Trừng nhắm mắt lại, khóe môi kéo lên một độ cung châm chọc.

"Gì nhỉ… Chuyện trên mạng nói chưa chắc đã đúng đâu, tin thật tin ảo lung tung không biết đâu mà lần."

Lương Tâm Trừng không hỏi lại nữa mà trả lời Lưu Phàm: [ Em biết rồi. ]

Một tuần sau, Lương Tâm Trừng xin nghỉ bên đoàn làm phim để về Bắc Kinh quay quảng cáo đại ngôn cho một sản phẩm đang bán chạy, thời gian chỉ có hai ngày nên đi nhanh mà về cũng nhanh. 

Chuyến bay rời Bắc Kinh sẽ cất cánh vào vào chiều tối, Lương Tâm Trừng tranh thủ về nhà lấy thêm ít quần áo, lúc đi vừa khéo lại gặp ngay Hạ Viễn Hàng.

Lương Tâm Trừng để trợ lý mang đồ xuống trước, mình thì tiến đến chào hỏi Hạ Viễn Hàng một tiếng. Anh cũng khá ngạc nhiên: Sao cậu đã về rồi?

Lương Tâm Trừng mỉm cười:

"Đi quay quảng cáo, sắp ra sân bay về đoàn đây."

Hạ Viễn Hàng cũng vừa từ phim trường về nhà lấy đồ, không ngờ lại trùng hợp như vậy bèn thuận miệng hỏi:

"Có gấp lắm không? Tôi có mua ít trà bánh, hay là vào nhà ngồi một lát rồi hãy đi?"

Bọn họ đã không gặp nhau một khoảng thời gian dài, sau hôm nay có lẽ mỗi người sẽ lại về đoàn của mình cắm chốt thêm mấy tháng. Lương Tâm Trừng do dự một chút rồi nhắn tin nói trợ lý cố gắng chờ thêm, sau đó theo Hạ Viễn Hàng vào nhà.

Hạ Viễn Hàng đi pha trà, mấy loại bánh trái anh mua đều là loại vị mặn. Lương Tâm Trừng ăn hết mấy miếng mới lơ đãng hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!