Edit: Leia
Sau lễ công chiếu Lương Tâm Trừng lại trở về Hoành Điếm tiếp tục đóng phim, thuận tiện làm chân shipper giúp Tạ Đàm Phong giao đồ cho Đinh Nghiêu, bao gồm một túi đồ ăn vặt cỡ bự, áo quần chống nắng và một túi thuốc trị đau đầu cảm mạo hạ sốt linh tinh.
"Thầy Tạ dặn cậu phải chú ý giữ sức khỏe, đừng làm việc quá sức, cũng đừng giận anh ấy nữa. Mai kia anh ấy có thời gian sẽ đến thăm."
Lương Tâm Trừng làm hết phận sự, truyền đạt lại nguyên văn lời dặn dò quan tâm của Tạ Đàm Phong. Đinh Nghiêu xì một tiếng, tùy tay mở túi đồ ăn vặt ném một phong chocolate cho Lương Tâm Trừng:
"Anh Tâm Trừng đừng để ý đến anh ấy, sau này cũng đừng nhận làm shipper hộ nữa."
"Sao làm thế được, thầy Tạ là tiền bối mà."
"Tiền bối cái gì, anh ấy chỉ mới hai mấy tuổi, cứ làm như mình là cha chú người ta không bằng."
Đinh Nghiêu lẩm bẩm một câu rồi mở hộp pudding cắn một miếng, sau đó cậu ta do dự tiến đến gần Lương Tâm Trừng hơn,
"Anh ấy còn nói gì nữa không?"
Lương Tâm Trừng phụt cười:
"Đúng là đang giận nhau à? Muốn biết anh ta nói gì thì cậu tự gọi điện thoại hỏi đi?"
Đinh Nghiêu nhíu mũi:
"Không thèm, anh ấy không thích em nhận vai này, em cãi nhau một trận rồi mới chạy đến đây đấy chứ. Không thể nhận thua trước được."
"Thì người ta cũng muốn tốt cho cậu."
"Ai cần, muốn tốt nên bắt em đóng phim chung với bạn gái tin đồn của anh ấy à? Cố ý dằn mặt em hay sao?"
Đinh Nghiêu càng nói càng nhỏ, mấy chữ cuối cùng gần như đã bị nuốt trọn trong tiếng nhai pudding, thế mà Lương Tâm Trừng lại nghe thấy hết.
Cậu ho nhẹ một tiếng, thử thăm dò:
"Cậu và thầy Tạ, hai người…?"
Đinh Nghiêu hơi đỏ mặt, ánh mắt lấp lánh cười ngượng ngùng:
"Không có, anh Tâm Trừng đừng nói ai biết đấy, người ta hiểu lầm thì không hay… Đúng là em thích anh Tạ, nhưng anh ấy không thích em đâu, chỉ xem em như em trai thôi."
Lương Tâm Trừng: …
Cậu cũng không biết nên mắng Đinh Nghiêu thật sự phổi bò đến chuyện này cũng dám nói cho mình nghe, hay nên cạn lời vì đương sự trong cuộc mù mờ như thầy bói xem voi nữa.
"Cậu cho rằng thầy Tạ xem cậu như em trai?"
Chứ không thì sao? Đinh Nghiêu thở phì phì, ngoạm một miếng pudding lớn như thể đang nhai thịt Tạ Đàm Phong,
"Lúc nào cũng coi em là trẻ con, thích quản lý hơn cả bố em mẹ em cậu em luôn."
"Anh ta quan tâm nên mới muốn quản lý cậu chứ."
Lương Tâm Trừng lười nói tiếp, cậu không có hứng thú xen vào chuyện của người khác, đặc biệt là chuyện tình cảm.
Cho dù biết Tạ Đàm Phong chắc chắn có ý khác với Đinh Nghiêu nhưng biết phải mở miệng thế nào đây, chẳng lẽ cậu phải nói mình tận mắt chứng kiến Tạ Đàm Phông hôn trộm cậu ta trong phòng trang điểm à? Đấy gọi là ở không đi tìm việc.
Buổi tối xong việc trở lại khách sạn, Lương Tâm Trừng gặp phải một người không muốn gặp trước cửa thang máy. Úy Tây Song đang chờ thang tháo cặp kính râm cỡ đại trên mặt xuống, thấy Lương Tâm Trừng thì ra vẻ ngạc nhiên:
"Nghe nói cậu cũng đóng phim ở đây, không ngờ lại trùng hợp ở cùng khách sạn luôn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!