Chương 2: (Vô Đề)

Edit: Leia

Thời điểm xuất hiện trở lại, sắc mặt Hạ Viễn Hàng đã vui vẻ rạng ngời như gió xuân, không mảy may để lộ ra một chút bất mãn nào vì trận cãi vã khó chịu trong hậu trường.

Lương Tâm Trừng cũng tươi cười chào đón anh, còn bù đắp thêm một cái ôm vừa nãy bỏ lỡ trên sân khấu.

"Chúc anh đại thắng phòng vé."

Cảm ơn.

Cảnh tượng này được đủ loại camera điện thoại xung quanh tận tình ghi lại, nhưng không một ai nghe ra vẻ khách khí và xa cách cất giấu giữa hai câu nói.

Lương Tâm Trừng được sắp xếp ngồi gần Hạ Viễn Hàng, sau khi an tọa bọn họ hàn huyên vài câu theo thủ tục, đến lúc đèn phòng chiếu phim phụt tắt thì cũng im bặt. Không còn ai chú ý, giả lả mặt ngoài đến đây là đủ rồi.

Vừa rồi trong lúc chờ phim chiếu cậu có tranh thủ lướt Weibo một lát, quả nhiên sự xuất hiện của cậu khiến vô số fan reo hò nhảy nhót, độ thảo luận về quan hệ với Hạ Viễn Hàng gần như vượt qua chủ đề chính của buổi công chiếu.

Lương Tâm Trừng biết trên mạng có rất nhiều cô bé ảo tưởng giữa mình và Hạ Viễn Hàng thật sự có một ít chuyện mờ ám, chính hai người cũng cố tình nhắm vào đề tài này mà xào nhiệt độ.

Vài người khác thì mắng chửi bọn họ thấp kém hám fame đến điên rồi, mà bọn họ quả thật cũng nương nhờ vào mấy thứ thấp kém này để nổi danh. 

Mọi biểu hiện tình cảm trong mắt người ngoài và fan đều là đóng kịch, có lẽ một ngày nào đó cái bong bóng xà phòng này sẽ bị ai đó chọc vỡ, đến lúc ấy có thêm bao nhiêu người phát điên phát rồ còn chưa biết được.

Cảnh phim đầu tiên trình chiếu, tâm sự xa xôi của Lương Tâm Trừng cũng dần dần phai nhạt. Hạ Viễn Hàng mặc đồng phục cấp ba xuất hiện trên màn ảnh rộng khiến hàng lông mi cậu hơi run lên, sắc mặt mơ hồ không rõ chìm trong bóng tối.

Đây là một bộ phim tình cảm thanh xuân được kể xuyên suốt từ thời thiếu niên đến tuổi thành niên. Khoảng thời gian học sinh chiếm thời lượng khoảng hai phần ba, nam chính mười tám tuổi trong phim sáng sủa tự tin, một lòng một dạ với nữ chính.

Ở hiện thực Lương Tâm Trừng đã từng gặp qua Hạ Viễn Hàng mười tám tuổi, khi đó anh còn tự tin lóa mắt hơn trong phim nhiều, chỉ là ánh mắt chưa bao giờ dừng lại vì bất kỳ ai.

Couple giữa cậu và Hạ Viễn Hàng có thể hot lên nhanh chóng, ngoại trừ hai bên quản lý ra sức lăng xê thì còn vì một chút liên hệ trong quá khứ, năm đó cậu và Hạ Viễn Hàng thật sự học chung một trường trung học, Hạ Viễn Hàng học trên cậu hai lớp.

Trong những bộ fanfic do fan tô vẽ ra, cậu và Hạ Viễn Hàng đã trình diễn rất nhiều truyền thuyết lãng mạn động lòng người.

Ở ngoài hiện thực đúng là cậu có biết anh, nhưng năm đó Hạ Viễn Hàng là hotboy trường, cũng là nam thần vạn nhân mê trong mắt các nữ sinh, đương nhiên không thể biết đến cậu đàn em tầm thường kém thu hút học dưới mình hai khóa rồi.

Có lẽ vì xem phim do chính mình đóng không nhập tâm nổi nên Hạ Viễn Hàng hơi thất thần, anh lơ đãng quay đầu liếc qua Lương Tâm Trừng ngồi bên cạnh một cái, trông thấy sườn mặt cậu chăm chú nhìn lên màn ảnh rộng trong bóng đêm. Anh ngẩn người vài giây rồi nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác.

Sau khi buổi công chiếu kết thúc, Lương Tâm Trừng và Hạ Viễn Hàng chào nhau một tiếng rồi ai đi đường nấy, có lẽ các fan kỳ vọng hai người sẽ cùng nhau ăn tối hay gì đó, nhưng chuyện này đã vượt quá phạm vi giao dịch ngày hôm nay, sẽ không có ai vui vẻ thực hiện.

Trên đường về, Lương Tâm Trừng mệt mỏi dựa vào ghế chợp mắt mới nhớ ra sắp tới có lẽ mình sẽ được nghỉ ngơi một thời gian, bộ phim giữa đường bị người ta cướp vai làm đảo lộn toàn bộ kế hoạch làm việc, muốn tìm một bộ phim khác lấp vào chỗ trống sợ là không dễ dàng gì.

Lưu Phàm ở bên cạnh luôn miệng nhắc:

"Hai người không thể cứ bán hủ mãi được, anh nghe nói bản thân Hạ Viễn Hàng đã bất mãn rồi đấy. Cũng đến thời điểm hết ràng buộc rồi, nhân vật tiểu quận vương kia tuyệt đối sẽ nổi, nếu cậu diễn tốt không chừng sau này còn được tính vào tác phẩm tiêu biểu…"

Lương Tâm Trừng không đáp lời, cậu cũng rất muốn có vai diễn nhưng chỉ có thể đứng ngoài ao ước, dường như may mắn sẽ không bao giờ mỉm cười với cậu đúng lúc.

Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, hôm nay đến tận giữa trưa Lương Tâm Trừng mới đánh cái ngáp bước vào bếp pha cà phê. Cậu thuận tay mở Weibo lên lướt, không ngờ lại phát hiện tài khoản của mình mọc lên một bài đăng mới.

Trên bài đăng chỉ có hai icon đơn giản và một tấm ảnh chụp, chính là tấm ảnh Lưu Phàm chụp cậu đọc kịch bản hai ngày trước. Độ phân giải ảnh siêu cao, phóng to lên sẽ dễ dàng nhìn thấy chữ viết trên kịch bản, chính là dòng thoại được cậu cố ý gạch chân.

Các fan dưới bình luận hùa nhau ăn mừng vui vẻ, bộ phim này được chuyển thể từ IP lớn, ê kíp, đạo diễn và chế tác cũng là hàng đầu.

Trước đó tài khoản blogger đã úp mở rất nhiều cái tên đảm đương vai chính bộ phim nhưng đoàn phim vẫn chậm chạp chưa có công bố chính thức, bởi vậy tất cả mọi người đều mỏi mắt ngóng chờ.

Bây giờ bức ảnh đăng lên gần như là một lời chứng thực, tag #Lương Tâm Trừng tiểu quận vương# cũng nhanh chóng leo lên hạng nhất hot search, bên dưới là một đống bài chuyển tiếp của các trang tin giải trí official lẫn tài khoản marketing ké fame, những bài PR xác nhận cậu sẽ diễn tiểu quận vương càng nhiều đến che trời lấp đất.

Lương Tâm Trừng lập tức hiểu rõ đây là động tác của Lưu Phàm, Weibo là anh ta đăng, mấy bài PR của blogger cũng là hàng bỏ tiền mua theo lố.

"Anh làm mấy chuyện này có ích gì? Vai diễn bị cướp thì cũng cướp rồi, làm vậy có lấy về tay được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!