Chương 19: (Vô Đề)

Edit: Leia

Rất nhiều fan biết tin bọn họ về đến Bắc Kinh nên vội vàng chạy đi đón sân bay, trợ lý của Hạ Viễn Hàng cũng có mặt. Lương Tâm Trừng vừa ra khỏi cửa an ninh đã vội vàng đi trước, Hạ Viễn Hàng lên xe mới phát hiện ra trong túi áo khoác ngoài của mình có một chiếc lắc tay kiểu nam không phải của mình.

Khả năng duy nhất là đêm qua hai người quấn lấy nhau, chiếc vòng này tuột ra từ cổ tay Lương Tâm Trừng rồi vô tình rơi vào túi áo anh.

Hạ Viễn Hàng ngẩn người nắn bóp chiếc vòng một lát, anh lắc lắc đầu cưỡng ép xóa sạch mấy hình ảnh quá mức kiều diễm trong não đi, đoạn cất lại vòng tay vào túi, cố gắng không suy nghĩ miên man nữa.

Lưu Phàm cũng đích thân ra sân bay đón người, Lương Tâm Trừng vừa bước lên xe anh ta đã bắt đầu quở trách:

"Cậu và Hạ Viễn Hàng rốt cuộc lại giở trò gì, sao không cách cậu ta xa một chút đi? Trên mạng có người đưa ra nghi vấn scandal vừa rồi chỉ là chiêu trò lăng xê của hai nhà rồi đấy."

Đầu Lương Tâm Trừng choáng váng khủng khiếp, cậu dựa vào ghế mơ màng muốn ngủ, thậm chí đến sức lực để nói chuyện cũng không có.

Trợ lý phải bất đắc dĩ nhắc nhở Lưu Phàm:

"Anh ấy sốt rồi, chắc phải đi bệnh viện thôi ạ."

Lưu Phàm hoảng sợ, vội vươn tay sờ thử trán Lương Tâm Trừng:

"Chuyện gì thế này? Hôm qua vẫn còn khỏe mà? Tại sao đột nhiên lại phát sốt? Rốt cuộc cậu và Hạ Viễn Hàng làm gì ở Ma Cao thế hả?"

Câu nói vốn là thuận miệng nói chơi không ngờ lại trúng thật, cậu trợ lý nhớ lại cảnh tượng sáng nay mình bắt gặp trong phòng khách sạn mà túa mồ hôi lạnh, cuối cùng vẫn không dám nói ra.

Lương Tâm Trừng không muốn nghe Lưu Phàm lải nhải, bực bội lên tiếng cắt ngang:

"Đừng hỏi nữa, chuyện của em và anh ta là việc riêng, sau này anh đừng hỏi tới."

Một ngày sau khi từ Ma Cao trở về, Lương Tâm Trừng vào đoàn phim mới. Phim trường nằm ở tỉnh khác nên chuyến này đi ròng rã mất hơn hai tháng trời.

Chuyện xảy ra đêm hôm đó như một giấc mơ ngắn ngủi, tỉnh dậy mọi thứ đều hoàn toàn biến mất không để lại chút dấu vết nào, cậu và Hạ Viễn Hàng vẫn là hai đường thẳng song song như cũ, mỗi người lại có quỹ đạo của riêng mình, không có gì thay đổi.

Hạ Viễn Hàng không ký hợp đồng gia hạn với Thịnh Tinh, được bạn bè giới thiệu, anh bắt tay hợp tác với quản lý mới rồi tự xây dựng phòng làm việc riêng.

Quản lý mới Hướng Kiều trước đó từng dẫn dắt vài nghệ sĩ có thành tích khá nổi bật, mạng lưới quan hệ trong giới cũng rất rộng, đúng là một trợ lực rất tốt cho anh.

Đối với Hạ Viễn Hàng mà nói, anh chỉ hy vọng quanh mình có càng ít trói buộc càng tốt, tìm được người quản lý có cùng suy nghĩ cũng không dễ dàng gì. Con đường sự nghiệp trôi chảy ít nhiều khiến anh thở phào một hơi, áp lực trên người rốt cuộc cũng giảm đi một phần.

Việc gây dựng ê kíp bước đầu hoàn thành, Hướng Kiều lại lấy ra vài kịch bản đã lựa chọn cẩn thận cho Hạ Viễn Hàng rảnh rỗi xem xét:

"Bộ này là phim dân quốc của đạo diễn Bành Lai, nguyên tác rất nổi tiếng, người khác cũng đang tranh thủ nhưng vẫn chưa quyết định là ai diễn. Có điều hy vọng của chúng ta lớn hơn, cậu cứ cân nhắc xem."

Hạ Viễn Hàng lật kịch bản, thuận miệng hỏi: Người khác là ai?

Lương Tâm Trừng.

Nghe thấy cái tên này, Hạ Viễn Hàng cau mày theo phản xạ. Hướng Kiều thấy vậy bật cười:

"Tôi khá tò mò về quan hệ giữa hai người đấy, dù sao đó cũng là một phần công việc của tôi sau này."

Hạ Viễn Hàng ho nhẹ một tiếng:

"Quan hệ xã giao thôi."

"Vụ leak tin nhắn WeChat lần trước là bị người ta gài à?"

"Cũng không hẳn… Tại bạn tôi bất cẩn thôi, việc này trôi qua rồi, đừng nhắc lại nữa."

Hướng Kiều gật gù, lại nói: "Thật ra tôi từng tiếp xúc với Lương Tâm Trừng rồi. Mấy năm trước diễn viên do tôi quản lý tham gia một bộ phim, thời đó cậu ta chưa nổi, chỉ đóng vai quần chúng với thế thân vài cảnh phim thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!