Chương 15: (Vô Đề)

Edit: Leia

Trước Tết Âm Lịch, một tạp chí thời trang nọ tổ chức lễ hội Carnival mời rất nhiều ngôi sao của giới giải trí và giới thời trang cùng tham dự.

Đó là lần đầu tiên Lương Tâm Trừng và Hạ Viễn Hàng cùng xuất hiện ở một địa điểm sau sự kiện lộ tin nhắn WeChat, cánh truyền thông đặt hết lực chú ý lên người bọn họ với ý định khai thác càng nhiều tư liệu viết bài càng tốt.

Ngoài dự đoán của tất cả, lần này Lương Tâm Trừng đi cùng với chủ tịch công ty Vu Minh Tu, thậm chí còn cùng lên thảm đỏ sóng vai chụp hình như không hề để ý đến đống tin đồn quan hệ bất chính chưa bao giờ ngừng nghỉ giữa hai người.

Về phần bê bối lộ tin nhắn WeChat xảy ra nửa tháng trước cùng những cuộc tranh cãi không hồi kết trên mạng, dù là Lương Tâm Trừng hay Hạ Viễn Hàng đều tỏ thái độ im lặng trước câu hỏi của phóng viên.

Khoảng thời gian này Hạ Viễn Hàng cũng trải qua không mấy dễ chịu, chưa nói đến vô số lời chỉ trích lan tràn khắp nơi, chuyện gia hạn hợp đồng với công ty cũng tạm thời bị gác lại.

Các điều kiện gia hạn mà công ty đưa ra rất ưu việt, nhưng bên cạnh đó hạn chế cũng rất nhiều, trước khi xảy ra scandal anh từng manh nha ý định ra ngoài làm độc lập, chỉ là vấn đề tìm người quản lý và ê kíp đáng tin cậy thật sự không phải chuyện dễ dàng.

Huống chi hiện giờ đã xảy ra chuyện, tuy scandal không lớn nhưng quả thật có ảnh hưởng không tốt đến hình tượng, ít nhất sẽ khiến các đối tác phải cân nhắc thiệt hơn về giá trị nghệ sĩ trước khi hợp tác.

Sau một vòng xã giao kính rượu, Hạ Viễn Hàng vào toilet một chuyến. So sánh với hội trường náo nhiệt, bên ngoài có vẻ yên tĩnh hơn rất nhiều.

Mấy căn phòng cho khách nghỉ ngơi đều trống rỗng, Hạ Viễn Hàng hơi có chút men say choáng đầu nên tùy tay đẩy một cánh cửa trong số đó ra, định bụng vào nghỉ một lát.

Không ngờ căn phòng anh vừa bước vào lại có người ở sẵn, hơn nữa còn là hai người đàn ông đang quấn chặt lấy nhau. Hạ Viễn Hàng vẫn nắm chặt tay nắm cửa thậm chí không kịp phản ứng, người đàn ông đối mặt với cửa đã trừng mắt quét qua, ánh nhìn sắc lạnh ẩn chứa một tia cảnh cáo.

Trong lòng Hạ Viễn Hàng cả kinh vội vàng lùi ra ngoài đóng cửa lại.

Người đàn ông vừa liếc mắt cảnh cáo anh là Vu Minh Tu, còn người đang được hắn ôm trong ngực chỉ lộ ra một nửa sườn mặt, nếu Hạ Viễn Hàng không choáng váng nhìn lầm, thì đó hẳn là chủ tịch Giải trí Thịnh Tinh Đỗ Thân.

Nhận ra mình vừa chạm vào bí mật không nên biết làm Hạ Viễn Hàng không khỏi hãi hùng khiếp vía, sau lưng anh đột nhiên còn vang lên một tiếng cười khẽ rất không hợp cảnh.

Hạ Viễn Hàng xoay người đối diện với ánh mắt tràn đầy trào phúng của Lương Tâm Trừng, anh bất giác cau mày: Sao cậu lại ở đây?

"Anh có thể ở đây còn tôi thì không thể à?"

Nói rồi Lương Tâm Trừng dẩu môi chỉ về hướng phòng nghỉ, Canh cửa cho sếp.

Hạ Viễn Hàng lập tức hiểu ngay: Cậu biết hết rồi?

Lương Tâm Trừng khẽ nhún vai:

"Vốn định nhắc nhở anh một tiếng, không ngờ anh quá nhanh tay."

Thôi được rồi, cậu thừa nhận là vừa rồi mình cố ý, vì nhìn thấy người bước tới là Hạ Viễn Hàng nên quyết định không hé răng, sau khi canh thời gian anh hốt hoảng đóng cửa chuẩn bị rời đi mới ra khỏi chỗ trốn lên tiếng chế giễu.

Ánh mắt Hạ Viễn Hàng sầm xuống: Cậu cố ý?

"Anh muốn nghĩ thế nào cũng được, nhưng mà hôm nay lỡ biết được bí mật của ông chủ, anh đoán xem anh ta có đóng băng anh luôn không nhỉ?"

"Cậu thì sao? Quan hệ giữa cậu là Vu Minh Tu là gì? Anh ta thân thiết với người khác bên trong còn cậu phải ở ngoài canh cửa cũng được à?"

Lương Tâm Trừng lại bật cười tiếng nữa, khẽ chớp mắt:

"Anh tò mò quan hệ của tôi và chủ tịch Vu lắm hả?"

Thấy Hạ Viễn Hàng không đáp, Lương Tâm Trừng tự tiếp tục:

"Tôi nói tôi và anh ta chỉ là quan hệ ông chủ nhân viên, anh tin không?"

Hạ Viễn Hàng nhìn cậu một cái, rõ ràng là không quá tin tưởng. Lương Tâm Trừng bất đắc dĩ mỉm cười:

"Biết ngay anh không tin mà, nhưng tôi và anh ta đúng là trong sạch, anh đừng hiểu lầm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!