Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun
————
Sang đến ngày thứ 6 nằm viện, Trình Thù Nam đã có thể rời giường đi lại, nếu trời đẹp điều dưỡng sẽ đưa cậu xuống vườn hoa dưới tầng ngồi một lát. Trình Thù Nam vẫn cực kì ít nói, ngoài hôm Văn Nhạc Tri đến thăm biểu cảm cậu hơi sinh động hơn tí, thì những lúc khác chỉ toàn nhìn đăm đăm đâu đó ngẩn ra.
Một hôm sau bữa trưa trời rất ấm, Trình Thù Nam đang đắp chăn ngồi trên ghế mây, nhắm mắt như đã thiếp ngủ. Điều dưỡng trông bên cạnh thấy Lương Bắc Lâm bước đến gần, định nói gì đó thì Lương Bắc Lâm ra hiệu im lặng, rồi làm động tác tay ý bảo cứ đi về trước.
Lương Bắc Lâm cầm một chiếc mũ bucket màu đen trong tay, nhẹ nhàng đội lên đầu cho Trình Thù Nam rồi cúi người ngắm gương mặt đang ngủ của cậu.
Vết ban đỏ trên mặt đã biến mất hoàn toàn, còn một ít dấu bầm tím nhẹ nhẹ nữa, không quá rõ. Làn da gần như trong suốt dưới ánh mặt trời, khi ngủ lông mày cũng hơi nhếch, trông có vẻ chất chứa nhiều tủi thân và đau lòng lắm lắm.
Lương Bắc Lâm cảm giác tim mình run lên, gã dém chăn chặt vào cho Trình Thù Nam rồi từ tốn ngồi xuống ghế đá đối diện, hai bàn tay vòng qua tay vịn ghế mây, như thể muốn ôm Trình Thù Nam vào lòng.
Trình Thù Nam chậm chạp mở mắt ra, chạm phải ánh nhìn của Lương Bắc Lâm, trông thấy tâm trạng cuồn cuộn trong con ngươi gã, khó lòng phân biệt ấy là hối hận, đau khổ hay xót xa.
Hoặc đều có hết. Nhưng Trình Thù Nam không muốn đào sâu thêm nữa.
"Anh còn hận không?"
Đột nhiên Trình Thù Nam lên tiếng. Giọng cậu khàn rít cứ như từng bị bỏng, ngoài dạ dày ra thì cổ họng chịu ảnh hưởng lớn nhất do dị ứng, nói chuyện cứ thều thào, nhưng lời nói vẫn lọt vào tai Lương Bắc Lâm rõ ràng rành rọt, câu hỏi nhắm thẳng trực diện đến gã.
Bỗng dưng Lương Bắc Lâm căng thẳng cực kì, thậm chí cảm giác khó thở, có thứ gì đó điều khiển gã lắc đầu.
Không hận nữa.
Xin lỗi em.
Từ lâu gã đã nỉ non những đáp án này trong lòng mình vô số lần, nhưng giờ đây đối mặt với Trình Thù Nam thì lại chẳng thốt lên được một chữ nào.
Trình Thù Nam hơi hé môi, nói: "Nhưng mà em hận lắm..."
Ánh nắng ấm áp, chẳng hề có gió. Song đùng cái Lương Bắc Lâm cảm giác cả người mình đóng băng.
"Từ bé đến lớn em cứ ngu ngơ ngờ nghệch suốt, không thông minh, nhiều việc em không nhìn ra, nhưng có một chuyện thì em rất rõ."
Trình Thù Nam không nhìn Lương Bắc Lâm nữa mà dựa lưng vào ghế mây, tầm mắt vòng qua gã trông về bầu trời đằng xa, như đang nói cho Lương Bắc Lâm nghe mà cũng như đang độc thoại với mình.
"Lần đầu tiên em biết yêu, có một người bạn trai em rất rất yêu, em thấy mình chưa đủ tốt, quá nhiều tật xấu, nhưng em vẫn muốn dành những thứ tốt đẹp nhất cho anh ấy... Hệt như mọi người đang yêu khác thôi, cuối tuần hẹn hò, đến kì nghỉ thì đi chơi xa, hôm sinh nhật cùng nhau chia sẻ quà cáp và ngọt ngào, nếu bị ốm phải chăm nom anh ấy hẳn hoi, nếu không vui phải dỗ dành anh ấy đàng hoàng, có cãi nhau cũng không được giận dỗi quá lâu."
Cậu kể từ tốn, nói một đoạn phải mất rất nhiều thời gian, trong lúc đó cần nghỉ lấy hơi mấy giây, Lương Bắc Lâm không cắt lời cậu, duy trì đúng tư thế ban đầu không hề nhúc nhích.
"Muốn ở bên anh ấy như thế cả đời, đến già vẫn có thể dắt tay nhau ra bờ biển nhặt vỏ sò ngắm hoàng hôn."
"Hồi xưa em chẳng biết cái gì, tưởng là nguyện vọng này dễ thực hiện lắm, tưởng là người em yêu cũng yêu em..."
"Nhưng lấy đâu ra những thứ ấy cơ chứ."
"Người khác toàn bảo em ngu, đúng là em ngu thật, ngu đến nỗi ba em anh em không cần em, ngu đến nỗi tận ba năm vẫn chưa nhìn ra là anh không yêu em"
Lần này Trình Thù Nam dừng lại rất lâu, viền mắt đỏ hoe, lát sau nước mắt đã lăn dài theo gò má, cậu không lau đi mà mặc cho chúng rơi đập xuống chăn.
Sau đó cậu nói câu cuối cùng của ngày hôm nay, giáng đòn bổ đôi Lương Bắc Lâm ngay tại chỗ:
"Bây giờ em chỉ muốn chết quách đi cho nhanh thôi..."
Điều dưỡng đẩy xe đưa Trình Thù Nam về phòng. Lương Bắc Lâm ngồi cứng đờ tại chỗ, chẳng biết đã bao lâu trôi qua.
Giữa chừng Phương Liễm đến tìm gã định bàn bạc chuyện công việc, đứng sau lưng gã một hồi, rốt cuộc vẫn không dám nói câu nào, quay đi về hỏi Thẩm Quân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!