Chương 43: (Vô Đề)

Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun

————

Vụ dị ứng lần này suýt nữa lấy mạng Trình Thù Nam. Sang ngày thứ 3 những vết ban đỏ mới bắt đầu chậm chạp tiêu bớt, họng và đường ruột bị tổn thương ở các mức khác nhau, đặc biệt hồi trước còn từng xuất huyết dạ dày một lần, niêm mạc dạ dày bị k*ch th*ch khiến tình trạng bệnh nặng hơn, bác sĩ còn dặn đi dặn lại là nhất định phải nhớ giữ gìn dạ dày, không là tương lai có nguy cơ thủng dạ dày nữa đấy.

Còn hàng tá vết thương nhìn thấy được nữa. Người toàn các dấu sưng đỏ bầm tím, phần khớp và xương quai xanh bị rách da, sau mấy hôm dấu tay trên cổ trở nên rõ rệt đáng sợ hơn hẳn.

Có một điều dưỡng mặt tròn tròn lần nào đến thay băng cũng xót xa thương cảm, động tác cực kì nhẹ nhàng, chốc chốc còn phải hỏi Trình Thù Nam có bị đau không.

Giọng Trình Thù Nam khản đặc trầm đục, nghe cứ như tiếng của người khác, cậu khẽ đáp "Không đau".

Không đau.

Đây là câu duy nhất cậu nói kể từ khi tỉnh lại.

Lần đầu tiên đọc tờ kết quả chẩn đoán, Lương Bắc Lâm đứng một mình ở hành lang bên ngoài mãi rất lâu.

Gã đã không ép Trình Thù Nam phải nói gì làm gì nữa, gã túc trực bên giường bệnh hàng ngày, phần lớn thời gian hai người cứ im lìm đối diện nhau. Hình như Trình Thù Nam chẳng còn bận tâm về những việc gã giải thích, cho dù sau ấy Lương Bắc Lâm đã giải thích lại từ đầu đến đuôi thêm một lượt thì Trình Thù Nam vẫn không có phản ứng là bao.

Lương Bắc Lâm đứng trên sân thượng hút hết nửa bao thuốc, dạo này gã hút thuốc tợn, ít nói hẳn, cả người nồng nặc vẻ cáu bẳn và bức bối, chỉ có lúc ở trong phòng bệnh mới hòa hoãn dịu lại.

Thẩm Quân ngần ngừ nói: "Bên phía nhà họ Khang xin gặp một hôm, có mấy lời muốn được nói trực tiếp."

"Nếu hôm đó tôi không để ý thấy bất thường, không bỗng dưng quyết định ghé vào hầm rượu xem thử," Giọng nói âm u lạnh lẽo của Lương Bắc Lâm chất chứa nỗi sợ muộn màng vô tận, "thì Thẩm Quân, hôm ấy Tiểu Nam đã không sống nổi rồi."

Bị ép nốc nguyên cả chai rượu vang, cơ chế dị ứng đủ khiến cậu mất mạng. Kể cả không dị ứng thì đám súc sinh đấy đều đã mất kiểm soát, với tình trạng sức khỏe của Trình Thù Nam, chắc chưa đầy một tiếng đã bị hành hạ đến chết.

Thực ra nghĩ đến đây gã càng hận bản thân hơn hết. Tất thảy mọi đau khổ mà giờ Trình Thù Nam gặp phải, tất thảy những nhạo báng và tổn thương Trình Thù Nam gánh chịu đều bắt nguồn từ thái độ úp mở mập mờ thậm chí xem nhẹ suốt bao lâu nay của gã.

Gã muốn giữ Trình Thù Nam lại, mong Trình Thù Nam yêu gã, nhưng lại cứ chần chừ không chịu nhìn thẳng trực diện vào nội tâm mình, không chịu đem lại sự che chở và môi trường an toàn cho người yêu của gã. Thậm chí thương tổn do mình chất chồng thêm còn nhiều hơn bất cứ người nào khác.

Gã thô bạo dí tắt điếu thuốc, chống hai tay lên lan can, suy sụp mà đau khổ.

"Không gặp." Lương Bắc Lâm đáp, "Bất cứ kẻ nào làm sai cũng nên trả giá."

Hiện giờ Khang Bách vẫn còn đang nằm ở ICU, chấn thương sọ não nhẹ, đã phải thông báo tình trạng nguy kịch mấy lần, đúng là lúc ra tay đánh Lương Bắc Lâm chỉ muốn lấy mạng hắn ta. Mấy kẻ khác cũng không nhẹ nhàng gì, trước mắt đều nằm viện hết lượt, chỉ có đúng một người đi vệ sinh may mắn thoát nạn.

Mới ban đầu nhà họ Khang không chịu để yên, gia tộc giàu có cứng cựa ở thành phố Vực cũng có thủ đoạn và khí phách của nó chứ. Mấy nhà khác thì yếu thế hơn chút, nhưng phụ huynh cũng đều là nhân vật máu mặt ở thành phố Vực. Tất cả bắt tay với nhau chèn ép các bên liên quan, nhất quyết đòi Lương Bắc Lâm đứng ra giải thích đàng hoàng.

Hiếm khi Thẩm Quân đề cập những việc này trước mặt Lương Bắc Lâm, hắn đang phụ trách lo liệu, nhưng Lương Bắc Lâm biết hết. Mấy hôm nay bên ngoài loạn cào cào như nồi cám heo mà Lương Bắc Lâm cũng chả buồn bận tâm, gã dồn hết lòng dạ sức lực để chăm nom cho Trình Thù Nam.

Thẩm Quân Hoài sợ gã bị thiệt, vừa sáng ra đã sắp xếp đội ngũ luật sư của nhà họ Thẩm sang hỗ trợ, rồi liên hệ điều đình các kiểu, cuối cùng xác định chủ quan là tự vệ chính đáng.

Mạng lưới quan hệ ở thành phố Vực chồng chéo phức tạp, dưới mặt ngầm còn có hàng loạt ngáng trở lợi ích, khó nói tương lai ai đụng phải ai, dàn xếp việc này ra được kết quả hiện giờ xem như đã là êm đẹp nhất rồi.

Song nào ngờ chờ tình hình bệnh của Trình Thù Nam ổn định bớt, Lương Bắc Lâm rảnh tay ra phát là bắt đầu lao vào dọn dẹp tàn cuộc.

Công cuộc mang tên dọn dẹp tàn cuộc của gã chính là nộp trực tiếp video và tài liệu liên quan đến vụ Khang Bách làm chết người năm xưa cho bên Viện kiểm sát, chỉ một tiếng sau, tin đồn đã sục sôi vang trời trên mạng.

Sự việc vốn tưởng đã đình chiến lắng dịu thình lình dậy luồng sóng mới, khiến mọi người sửng sốt bất ngờ.

Ngay từ ban đầu mới tiếp xúc quen biết với Khang Bách là Lương Bắc Lâm đã nắm được rất nhiều tư liệu bí mật của đối phương. Gã làm ăn coi trọng danh tiếng và chữ tín, không thì Tịnh Giới đã chẳng khổng lồ như bây giờ. Nhưng từ bé gã đã chứng kiến mòn những lừa gạt dối trá, vẫy vùng sinh tồn lớn lên trong môi trường nguy hiểm, gặp nhiều những thứ tiêu cực rồi thì dĩ nhiên vận dụng thủ đoạn nào cũng điêu luyện trơn tru cả thôi.

Đùng cái họ Khang rơi vào tình cảnh sứt đầu mẻ trán, song Lương Bắc Lâm chưa chịu dừng tay, tiếp đó gã lại bồi thêm một chiêu nhà họ Khang thao túng giá cổ phiếu từ vài năm trước, không chừa một tí đường sống lẫn mặt mũi nào hết. Nhà họ Khang không tài nào ngồi yên được nữa, xin hẹn Lương Bắc Lâm mấy lần liền mà gã cứ tránh né không gặp.

Vốn ban đầu nhà họ Khang vẫn khá là cao ngạo sau khi trở mặt với Lương Bắc Lâm, giờ đây mới biết Lương Bắc Lâm đánh một chuỗi liền mạch bằng ấy quân bài, nếu không cho gã một kết quả đủ hài lòng thì e là về sau còn thêm gì nữa chưa biết đâu.

Cuối cùng hai bên thống nhất được điều kiện gì đó, Trình Thù Nam không rõ, nhưng từ đó trở đi cậu không bao giờ thấy Khang Bách với mấy kẻ công tử bột kia xuất hiện ở thành phố Vực nữa, đương nhiên ấy đều là chuyện về sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!