Chương 39: (Vô Đề)

Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun

————

"Em muốn làm gì?" Lương Bắc Lâm đè Trình Thù Nam lại trong lòng mình, ôm chặt lấy cậu như thể nâng niu vô cùng, cảm nhận nhịp tim và hơi thở thoáng yếu ớt của đối phương, lặp lại câu hỏi lần nữa.

Trình Thù Nam khẽ đẩy lồng ngực Lương Bắc Lâm. Không thể rung chuyển Lương Bắc Lâm. Trình Thù Nam mới nhỏ nhẻ nói: "Không thở nổi."

Lúc này Lương Bắc Lâm nhúc nhích, giọng vang từ lồng ngực ra:

"Mấy hôm trước tôi gặp giáo sư Lưu, thầy ấy nói thành tích của em khá được, có thể cân nhắc học thẳng lên thạc sĩ, cũng có thể tham gia trao đổi ngắn hạn. Năm 4 là thời điểm then chốt, định hướng nghề nghiệp tương lai thì để xem sở thích của em thế nào, có thể làm ở trung tâm nghiên cứu học thuật, hoặc là cứ học tiếp thôi."

Người trong vòng tay đang khép hờ mắt, bỗng nhiên Lương Bắc Lâm không chắc là Trình Thù Nam có nghe thấy không nữa, gã rất thạo việc phán đoán và đưa ra tiền cược, sau đó treo đối thủ lên móc câu, dẫn dắt theo nhịp điệu và phương hướng của mình.

Gã chưa từng nghĩ sẽ có ngày phải áp dụng ngón trò này với Trình Thù Nam. Nhưng quẳng mồi nhử ra xong gã mới đột ngột phát hiện, bây giờ vốn liếng đặt cược của gã đã chỉ còn lại mỗi sự học mà thôi.

Song kể cả khi đây từng là chuyện Trình Thù Nam bận tâm nhất, thì giờ cũng đã lờ mờ có dấu hiệu mất kiểm soát.

Vì hình như Trình Thù Nam chẳng đoái hoài lắm nữa.

Có tốt nghiệp được không, còn tương lai hay không, hình như những thứ này đang chầm chậm chảy trôi khỏi người Trình Thù Nam, không còn sức hấp dẫn.

Lương Bắc Lâm hơi hơi thả lỏng Trình Thù Nam ra, quan sát sắc mặt cậu, một lúc sau nghe thấy Trình Thù Nam nói: "Tốt nghiệp xong hẵng tính đi."

Cậu nói rất lơ đãng, không hề ngoan cố hay buông xuôi gì cả, tuy cảm giác cũng chẳng mong đợi là bao nhưng vẫn giúp Lương Bắc Lâm tạm thở phào nhẹ nhõm.

"Em còn việc gì chưa làm xong?" Lương Bắc Lâm trở mình nhìn xuống Trình Thù Nam, đáy mắt sâu thẳm, cặm cụi miệt mài chuyển chủ đề về. Gã muốn xác định được gì đó mà không diễn tả nổi, cảm giác như số phận dẫn dắt, chỉ hướng đến một phỏng đoán khủng khiếp, gã không thể để mặc cho nó lan tràn thêm nữa.

Trình Thù Nam nhìn vào mắt gã: "Muốn cho cá ăn."

Khoảnh khắc nghe thấy đáp án, ánh mắt Lương Bắc Lâm dịu hẳn lại.

"Sau này đừng lang thang một mình nữa," Lương Bắc Lâm dém kĩ góc chăn ra sau vai Trình Thù Nam, có vẻ vì sợ cậu bị lạnh, "bờ hồ trơn trượt, dễ ngã lắm."

Trình Thù Nam "ừm" một tiếng vô thưởng vô phạt.

Người Lương Bắc Lâm rất nóng, tay chân Trình Thù Nam đều đã đổ mồ hôi, cậu đá bớt chăn ra ngoài, nhỏ giọng nói với Lương Bắc Lâm: "Em muốn về phòng mình ngủ."

"Ngủ ở đây luôn." Lương Bắc Lâm không hề dao động.

Đêm dài trĩu nặng, sau khi thiếp ngủ, Trình Thù Nam nhanh chóng rụt vào tận góc giường. Lương Bắc Lâm không cưỡng chế kéo cậu ra chính giữa nữa, ngắm gương mặt say ngủ của cậu đăm đăm hồi lâu, rồi ôm vòng lấy cậu từ phía sau thật khẽ.

**

Lương Bắc Lâm về nhà trùng hợp đúng lúc dì Yến ra ngoài đi chợ. Dì Yến khá ngạc nhiên vì gã lại về vào giờ này, Lương Bắc Lâm giải thích một câu, để quên tập tài liệu không mang theo.

Sau đó hỏi tiếp: "Em ấy đâu ạ?"

Dì Yến chỉ ra vườn: "Đang chơi với Chít Chít."

Lương Bắc Lâm lên gác, mở cửa sổ hướng vườn ra. Trong vườn hoa dưới nhà, Trình Thù Nam đang ngồi trên ghế băng dài, Chít Chít nhảy từ trong lòng cậu lên bàn, nghịch một cuộn len đan.

Đứng trên này không nhìn rõ biểu cảm của Trình Thù Nam, chỉ trông thấy phần đỉnh đầu bù xù của cậu, cậu mặc một chiếc áo len rất dày. Thời tiết thành phố Vực tháng 10 vừa phải, có người mặc áo ngắn tay có người mặc hoodie, nhưng có vẻ Trình Thù Nam đặc biệt sợ lạnh, tối đi ngủ phải đắp chăn cho kín mít đầu đuôi.

Tay chân cậu cũng lạnh.

Lương Bắc Lâm nhìn chăm chăm vào người dù đã mặc quần áo cực dày mà vẫn gầy thó có một nhúm dưới tầng, nghĩ bụng ngày nào Trình Thù Nam cũng ăn có tí teo, sống nơm nớp dè dặt, lấy đâu ra sức chống chọi mùa đông lạnh lẽo sắp tới.

Gã mở điện thoại nhắn tin cho bên quản lý khu đô thị, kiểm tra thời gian lắp đặt thiết bị sưởi nguồn không khí, tới tận lúc đối phương nhấn mạnh đảm bảo đầu tháng 11 là sử dụng được ngay và cam kết "chắc chắn ấm hơn hệ thống sưởi sàn các năm trước" thì gã mới yên tâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!