Chương 38: (Vô Đề)

Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun

————

Về đến ký túc xá, Văn Nhạc Tri mở khóa màn hình, gọi video với Trình Bạc Hàn.

"Gặp rồi à? Thế nào?" Trình Bạc Hàn hỏi.

Văn Nhạc Tri vừa sửa tài liệu vừa kể: "Gặp rồi, thằng bé biết điều lắm, không muốn liên lụy đến mình."

Trình Bạc Hàn gật đầu: "Có lương tâm hơn ba với anh nó."

"Đúng đó." Văn Nhạc Tri cầm bút chọc lên tờ giấy, nghĩ ngợi rồi nói, "Em thấy trạng thái thằng bé không ổn lắm, hơi hơi có dấu hiệu trầm cảm."

Trình Bạc Hàn đang uống cà phê, nghe vậy quay sang nhìn, có vẻ ngạc nhiên.

Văn Nhạc Tri đánh giá khách quan: "Rất gầy, trông cứ kiểu bệnh tật, từng bị giày vò nhiều lắm." Sau đó bổ sung thêm, "Không hiểu cái cậu bạn trai thằng bé đối xử với thằng bé như nào, em cảm giác nó sắp không cầm cự được nữa đâu."

Rồi anh hỏi tiếp: "Không giúp thật ư?"

Trình Bạc Hàn im lặng hồi lâu, đáp: "Không dễ xử lý."

Văn Nhạc Tri "Ồ ồ" một câu.

Làm việc một lúc, vẫn chưa tắt cuộc gọi video, tự dưng Văn Nhạc Tri ngoái đầu qua hỏi: "Rốt cuộc dây mơ rễ má giữa anh với Trình Thù Nam cụ thể như nào đấy?"

"Em muốn biết thật à?"

"Ừm hứm."

Trình Bạc Hàn nghiêm túc liệt kê: "Bố của ông ngoại anh và bố của ông nội Trình Thù Nam có cùng ông bà nội."

Văn Nhạc Tri: ... Chả hiểu gì sất.

"Nhà họ dời sang thành phố Vực từ lâu lắm rồi, hồi ông nội Trình Thù Nam còn sống thì thi thoảng vẫn liên lạc với ông ngoại, sau ấy qua đời là về cơ bản hai bên cắt đứt hoàn toàn luôn." Trình Bạc Hàn giải thích, "Ban đầu Xương Tồn đứt mất dòng vốn, Trình Tồn Chi cũng tìm đến ông ngoại nhờ giúp, ông ngoại cảm thấy con người Trình Tồn Chi không được ngay thẳng nên không đồng ý gặp."

Văn Nhạc Tri: "Ồ ồ."

Trình Bạc Hàn dí mặt lại gần màn hình hơn, nhắc nhở: "Em tập trung giảng dạy, đừng có đi bao đồng can thiệp những việc liên quan tới Trình Thù Nam, tìm hiểu qua tình hình là được, có việc gì anh lo."

Văn Nhạc Tri gật đầu: "Được."

Trình Bạc Hàn nói tiếp: "Rút topic hot search cho em rồi đấy, sau này lên lớp đeo cái kính gọng đen vào, mặc xấu xấu tí."

Văn Nhạc Tri: "Ừa ừa."

**

Việc gặp Văn Nhạc Tri không đem lại bất cứ thay đổi gì cho cuộc sống của Trình Thù Nam, thỉnh thoảng cậu sẽ học đúng giờ dạy của Văn Nhạc Tri, nhưng không trò chuyện riêng với Văn Nhạc Tri lần nào nữa.

Thực ra là cuộc sống cũng có khang khác, Lương Bắc Lâm bắt đầu đam mê dẫn Trình Thù Nam đi đây đi đó, lúc thì là các dịp tiệc nhẹ tương đối thoải mái, lúc thì là các hoạt động hay ho.

Hoạt động hôm nay tổ chức ở trang trại rượu trên đỉnh núi, nơi này có đài quan sát thiên văn chỉ dành riêng cho nội bộ, triển lãm bộ sưu tập cá nhân quy mô nhỏ cũng cực kì đặc sắc.

Trình Thù Nam ngắm sao, xem triển lãm, ăn một vài món, đứng trước bục triển lãm nhìn một viên thiên thạch nhỏ xíu.

Lương Bắc Lâm đang trò chuyện với người quen, chốc chốc lại lia tầm mắt sang. Nhân viên phục vụ lại gần rót rượu đổi đĩa ăn, chỉ có vài giây thôi mà người đứng trước bục triển lãm đã biến mất.

Trình Thù Nam chầm chậm bước đi men theo thảm cỏ, cậu hơi lạnh, định quay lại xe lấy áo khoác. Vòi tưới tự động đang phun nước ở chính giữa thảm cỏ bất thình lình đổi hướng quay sang, cậu không kịp tránh, chân đạp hụt vào thảm cỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!