Chương 32: (Vô Đề)

Tác giả: Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát | Chuyển ngữ: Bunbun

————

Cuối cùng người trong điện thoại liệt kê một lượt danh sách hàng hóa: giường đôi, sofa, thảm trải sàn, đèn bảo vệ mắt, bốn chiếc gối bông gòn và hai chiếc chăn lụa.

Tay Lương Bắc Lâm đang bận cầm thìa canh, cuộc gọi bật loa ngoài, xác nhận các thứ này cũng mất kha khá thời gian. Đối phương cực kì trách nhiệm kiểm kê đủ lại một lần, Lương Bắc Lâm rất kiên nhẫn nghe hết, rồi nói: "Buổi sáng có người ở nhà, 10 giờ giao là được, đến dưới cổng thì gọi một cuộc trước."

"Vâng, anh cứ yên tâm."

"Sắp xếp xong xuôi thì nhờ bên anh dọn rác vứt hộ đi luôn nhé."

"Được ạ anh Lương."

Đối phương tiếp tục xác nhận địa chỉ, đó là một căn hộ chung cư cao cấp đứng tên Lương Bắc Lâm nằm ở khu trung tâm thành phố. Trình Thù Nam biết chỗ này, hồi trước cậu từng đến đấy với Lương Bắc Lâm một lần, chung cư thiết kế sang trọng, nhưng do chưa có người ở nên chỉ mới sẵn một ít đồ dùng cơ bản.

Hai bên trao đổi hoàn tất, Lương Bắc Lâm cúp điện thoại, tiếp tục ăn miếng sandwich đang dở.

Trình Thù Nam chúi đầu ăn cháo, Lương Bắc Lâm gõ bàn mấy cái nhắc cậu: "Tóc kìa."

Trình Thù Nam vội vén chỗ tóc mái vướng vào bát cháo lên, nghĩ bụng chiều phải đi tỉa tóc, không thì cứ cúi xuống là lại chắn tầm nhìn mắt hoặc rơi vương vào bát đĩa.

Lương Bắc Lâm ăn xong nhanh nhẹn rời nhà, trước khi đi bảo với Trình Thù Nam là tối nay không về.

Thực ra kể cả không thông báo lịch trình thì Trình Thù Nam cũng chẳng hỏi, Lương Bắc Lâm đi qua đêm ở đâu qua đêm với ai, cậu đều không có quyền can thiệp.

Buổi tối dì Yến ăn cơm chung với Trình Thù Nam, dì Yến thấy cậu cứ cầm đũa thơ thẩn mới hỏi thăm cậu sao thế.

"Không sao đâu ạ." Trình Thù Nam đáp.

"Nấu có bằng này món thôi, Bắc Lâm không về, dì cháu mình ăn hết nhé được không?" Dì Yến dỗ dành, muốn động viên Trình Thù Nam ăn nhiều hơn chút.

Nhưng Trình Thù Nam không nuốt nổi nữa, ủ rũ cực kì, dì Yến thở dài một hơi, không ép cậu thêm. Ăn xong dì dọn dẹp các thứ rồi xua ngay cậu về phòng đi ngủ.

Nửa đêm, dì Yến dậy đi vệ sinh, bỗng nghe thấy một điệu nhạc rất khẽ. Dì thoáng thắc mắc, mở cửa men theo âm thanh xuống phòng chiếu phim chơi nhạc dưới tầng hầm.

Phòng studio lắp thêm lớp cách âm nhưng hiện giờ chưa đóng chặt cửa, tiếng đàn lan ra ngoài qua khe cửa mở hé. Đứng từ ngoài là nhìn thấy người đang ngồi trước cây đàn piano, bóng lưng gầy gò, đầu hơi rũ, ngón tay lướt đi trên những phím đàn đen trắng.

Dì Yến không hiểu nhiều về âm nhạc lắm, nhưng từng nghe thấy giai điệu này xuất hiện thường xuyên trong các clip tường thuật lễ cưới, ấy là một bản nhạc thiết tha vui mừng, vậy mà qua tay Trình Thù Nam lại trở nên đau thương ngờ vực.

Bản nhạc kết thúc. Trình Thù Nam chậm rãi cúi xuống, hai tay gối chồng nhoài mình trên phím đàn, một loạt những tiếng rầm vang nối nhau vang ra.

**

Chọn một ngày đẹp trong tháng 6, Lương Bắc Lâm di dời mộ của Lương Diễn Văn về lại thành phố Vực, an táng cùng bố mẹ gã.

Thủ tục xin cấp phép và chứng minh các thứ liên quan đều do Lộ Thanh Trần làm giúp, gần đây anh sắp sửa mở một triển lãm trong nước, bèn về nước cùng với Lương Bắc Lâm vốn sang đón ông ngoại.

Lâu lắm mới quay lại một chuyến, Lương Bắc Lâm dọn dẹp dành ra một căn chung cư ở trung tâm thành phố để Lộ Thanh Trần ở cùng với trợ lý, rồi mua thêm rất nhiều đồ dùng nội thất mới vận chuyển sang, cố gắng sao cho Lộ Thanh Trần ở đây được thoải mái nhất có thể.

Triển lãm tổ chức ở ngay phòng tranh lớn nhất của thành phố Vực trong thời gian 1 tháng, công việc cần làm trong giai đoạn chuẩn bị rất bộn bề, mấy lần Lộ Thanh Trần đề xuất muốn ghé nhà Lương Bắc Lâm thăm thú xong đều vướng công việc phải thôi.

Cuối tháng 6, Lương Bắc Lâm tổ chức một bữa tiệc làm nóng trước khi khai mạc triển lãm, tạo đà cho triển lãm cá nhân của Lộ Thanh Trần. Thực ra tạo đà chỉ là lấy cớ khiêm tốn thôi, đã có người ở thành phố Vực nghe ngóng biết tin từ lâu, đông đảo các thành phần ở mọi lĩnh vực đều đang chờ vé vào cửa của buổi tiệc này. Chưa cần nhắc tới nhà họ Thẩm và Tịnh Giới, chỉ riêng sức ảnh hưởng và giá trị thương hiệu của cá nhân Lộ Thanh Trần đã khó lòng đong đếm.

Khách tham dự có kẻ tăm tia Lộ Thanh Trần, dĩ nhiên cũng có kẻ tăm tia Lương Bắc Lâm.

Nhưng đã có người đồng hành bên cạnh Lương Bắc Lâm, vẫn là công tử bé nhà họ Trình đợt trước chưa bị đá.

Hai người vừa lộ diện cái là bao nhiêu ánh mắt chăm chú ồ ạt đổ về. Trình Thù Nam mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, mái tóc ngắn màu nâu hạt dẻ sẫm kết hợp với gương mặt tinh xảo tới độ khó phân nam nữ, tuy giờ gầy hơn nhưng đi đến đâu vẫn cứ khiến người ta không thể dời mắt đến đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!