Chương 41: Quá khứ đau lòng

Gần đến nửa đêm, Hạ Tử Yên mới tỉnh lại, hàng mi dài run run, vừa mở mắt trước mặt cô khuôn mặt hốc hác của Trình Hạo Nhiên,

anh nắm chặt tay cô không buông..

Khi thấy cô tỉnh anh vui mừng xoa mặt cô...

-" Bảo bối em thấy sao rồi.. Đầu có đau không?"

Vừa hỏi tay vừa bấm chuông gọi bác sĩ...

Hạ Tử Yên lắc đầu trở tay nắm lấy tay anh..

-" Không sao anh đừng lo "

Rất nhanh bác sĩ đã có mặt, kiểm tra qua một loạt nói tình trạng đã ổn.. Rồi mới rời đi...

Trình Hạo Nhiên nghe thế trái tim bây giờ mới yên ổn trở lại.. Anh kê gối cho cô ngồi dậy, cho cô uống sữa rồi mới uống thuốc theo lời bác sĩ căn dặn.....

Hạ Tử Yên  được anh đặt nằm xuống, cô lén đưa đôi mắt to tròn nhìn anh, anh cũng nhìn cô.. Hạ Tử Yên kéo lấy tay anh làm nũng..

-" Nhiên! Anh đang giận em "

Trình Hạo Nhiên thở dài, đúng anh có tức giận vì biết cô cố ý để mình ngã... Vì cô tự làm đau mình  lỡ như xảy ra chuyện gì anh làm sao sống đây...

Trình Hạo Nhiên cởi giày leo lên giường kéo cô vào lòng, ôm lấy cô...

-" Yên Yên. Lần sau không được làm như vậy nữa.. Hiểu không?"

Hạ Tử Yên ngẩng mặt nhìn anh, thì ra anh biết cô cố ý té ngã.. Hạ Tử Yên có chút chột dạ, giọng buồn buồn...

-" Em xin lỗi..."

Trình Hạo Nhiên nghiêng người mặt đối mặt với cô.. bàn tay vuốt ve khuôn mặt non mềm xinh đẹp của Hạ Tử Yên..

-" Em không có lỗi. Lỗi là của anh.

Anh sai rồi.. Anh nghĩ mình luôn bảo vệ em thật tốt nhưng lại gây tổn thương cho em "

Anh sờ lên vết thương trên trán đau lòng nói tiếp...

-" Cả vết thương này  cũng do anh mà có..

Anh sợ người khác sẽ làm em tổn thương nhưng chính anh lại hại em thế này.. Anh xin lỗi.. thật xin lỗi em.. Yên Yên "

Hạ tử Yên rưng rưng nước mắt cô hiểu ý anh, cô lắc đầu ôm lấy mặt anh nghẹn ngào..

-" Không.. Không phải như vậy, anh đừng tự trách mình... Nhiên! em không sợ, không sợ người đời mỉa mai, không sợ bị ai chê cười..

Em chưa bao giờ tự ti về hoàn cảnh của chính mình..

Em chỉ sợ mất anh.. mất anh em như mất tất cả. Cuộc sống như vậy em không cần.. Anh hiểu không...?

Vì thế dù ra sao anh cũng hãy để em đối diện cùng anh.. Chỉ cần anh luôn bên cạnh em, đừng rời xa em.. Thì có sóng gió như thế nào em cũng không ngại, được không anh?"

Trình Hạo Nhiên cảm thấy ngay cổ nghẹn lại,  không kìm nổi sự cảm động đã vượt qua những gì anh nghĩ.. mắt anh cay xè, anh  gật đầu vùi vào cổ cô..

-" Được.. Anh yêu em, Yên Yên "

Hạ Tử Yên nở nụ cười hạnh phúc trong nước vòng tay bé nhỏ gắt gao ôm lấy anh.. Dù ra sao cô cũng sẽ không buông tay...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!