Chương 4: Uẩn khúc của trình gia

Lúc này bọn người vệ sĩ mới chạy vào một màn trước mắt chẳng biết làm sao..

-" Tôi giết bà, để trả thù cho mẹ và em gái tôi.."

Tiếng nói như tiếng triệu hồn từ địa ngục, anh nở nụ cười như ma quỷ...

-" Chuyện gì?"

Trình Cẩn Long nghe ồn ào vừa bước ra khỏi thư phòng không khỏi bất ngờ với một khung cảnh gợn người dưới cầu thang..

-" Người đâu.. Kéo thiếu gia ra "

Giọng ông đầy uy nghiêm. Lúc này bọn vệ sĩ mới thật sự chấn tỉnh bốn người đàn ông hợp sức gỡ tay, kéo lấy Trình Hạo Nhiên..

-" Buông ra.. buông ra, tôi sẽ giết chết bà ta.."

-" Thiếu gia, cậu bình tĩnh đi.. thiếu gia"

-" Khụ... khụ... huhu Tấn..."

Các vệ sĩ cố gắng hết mức cuối cùng cũng kéo Trình Hạo Nhiên ra khỏi người Tô Uyển, Trình Tấn kéo lấy Tô Uyển ôm lấy dỗ dành, ánh mắt hoảng sợ nhìn đứa con mình...

-" Hạo Nhiên "

Ánh mắt Trình Hạo Nhiên nhìn xuống, anh lấy lại bình tĩnh rất nhanh, không nói một lời vung tay ra khỏi bọn vệ sĩ, xoay người nhìn người đang đứng trên cầu thang.. vô cùng tỉnh táo như không có chuyện gì xảy ra, gọi một tiếng.

-" Ông nội.."

Thái độ của anh quá tỉnh táo lại làm cho mọi người nơi đây cảm thấy ớn lạnh... Xém tý nữa là chết một mạng người đấy, làm sao anh có thể điềm nhiên như không thế này..

Trình Cẩn Long nhìn tay cháu trai chảy đầy máu, thở dài.

-" Cháu lên thư phòng chờ ông "

-" Vâng "

Tô Uyển mắt thấy anh đi tới, vội vã nép sát vào người Trình Tấn nhườn đường cho anh..

-" Ba, ba thấy nó vừa làm gì không?"

Thấy bóng anh vừa khuất cầu thang, Trình Tấn hung tàn tố cáo với ba mình..

Trình Cẩn Long cũng không vội trả lời, quay sang nhìn Tần Bửu

-" Gọi bác sĩ "

Hai tay Tô Uyển nắm chặt vào nhau.. dĩ nhiên bà ta biết, Trình Cẩn Long vì lo vết thương cho cháu trai mới gọi bác sĩ chứ không phải thương xót gì cho bà. Trình Cẩn Long luôn lãnh đạm chẳng bao giờ đặt ai vào mắt ngoài Trình Hạo Nhiên...

-" Ba...."

Trình Tấn không cam lòng lại bị Trình Cẩn Long phất tay cắt ngang lời muốn nói..

-" Hạo Nhiên tuy tính tình không tốt, nhưng nếu không có sự kích động nó sẽ không như vậy. Ba khuyên con, nên biết cách cư xử một chút, đừng vì những kẻ không đâu mà làm mất hòa tình cảm cha con."

Ánh mắt lạnh lẽo của ông nhìn vào Tô Uyển.. biểu thị quá rõ ràng..

-" Ba! Sao ba lại có thể dung túng cho nó như thế. Nó càng ngày xem trời bằng vung. Chẳng xem ai ra gì. Vừa rồi xuýt tý nửa nó đã bóp chết Tô Uyển.... Ba!..."

-" Đủ rồi, Không đơn giản mà nó lại nổi điên. Chuyện này ba không muốn nhắc nữa. Từ nay coi lại cách cư xử của mình"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!