Gần tối Hạ Tử Yên vừa ăn cơm xong cô liền mở tivi xem phim...
Khi loay hoay tìm điều khiển, cô nghe tiếng xe biết Trình Hạo Nhiên trở về.. Theo phản xạ cô vẫn mở ti vi, rồi mới xoay người định ra chào đón anh, bước được mấy bước trên tivi nữ MC thời sự giọng lảnh lót vang lên lọt vào tai Hạ Tử Yên không sót một từ..."Thiếu Gia Của Trình Thị Trình Hạo Nhiên sẽ cùng Thiên Kim của Tần Gia Tần Kim Hạ đính hôn vào mùng tám tháng này"
Hạ Tử Yên xoay người nhìn vào màn hình là cảnh hai nhân vật chính đang thân mật sánh bước tiến vào Trình Thị...
Mặt Hạ Tử Yên tái nhợt, đứng đó như một người không hồn, cô cảm thấy đầu óc mình choáng váng, trước mắt trở nên mơ hồ...
Cho đến khi tivi bị tắt đi cô xoay người nhìn, không biết Trình Hạo Nhiên lấy điều khiển khi nào...
Anh ném chiếc điều khiển xuống ghế từng bước tiến lại gần cô... Vẻ mặt vô cùng bình tĩnh...
-Yên Yên
Anh gọi tên cô nghe vẫn rất da diết và dịu dàng.. nhưng sao cô lại cảm thấy vô cùng xa lạ.."Tin tức đó có thật hay không?"
Cô ngẩng mặt nhìn anh, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại như con dao nhọn đâm thấu tim gan anh...
Trình Hạo Nhiên gật đầu..
-Thật"Là anh tự nguyện. Không ai ép buộc"
Hai Tay Hạ Tử Yên nắm chặt, cô cắn răng hỏi tiếp..
Trình Hạo Nhiên lại gật đầu...
Bốp
Không hề báo trước Hạ Tử Yên nghĩ rằng mình đã dùng hết sức lực còn lại dành cho cái tát này.. Khuôn mặt Trình Hạo Nhiên nhanh chóng hằn lại năm dấu tay tấy đỏ...
Anh không nổi giận mà lại tiến đến ôm chặt Hạ Tử Yên.. Lúc này Hạ Tử Yên như một con thú bị thương cô đánh đấm hét lên trong nước mắt.."Anh là tên khốn. Buông tôi ra.. Buông tôi ra... Tôi hận Anh. Tôi hận anh.. Trình Hạo Nhiên anh nghe đây tôi hận anh.. Hận chết anh.."
Hạ Tử Yên hét lên khóc vô cùng đau khổ.. Cô yếu đuối ngã quỵ xuống thảm..
Trình Hạo Nhiên cổ họng khô khốc, quyết ôm chặt lấy cô, anh chật vật ngồi trên thảm để mặc cô phát tiết lên người, đau cách mấy anh cũng không buông ra.. Anh đau lòng mà không biết nói như thế nào.."Yên Yên.. em phải tin anh...""Tin anh. Tôi tin anh như thế nào đây. Vì tin anh tôi giao hết cho anh tất cả những gì tôi có.... Trái tim, thể xác... Thế mà.."
Cô nghẹn ngào nắm lấy áo anh, nước mắt dàn dụa trên mặt.."Thế mà anh lại bỏ rơi tôi... Anh ác độc lắm.. Anh tàn nhẫn lắm...""Anh không bỏ rơi em. Anh yêu em Yên Yên.. Hãy cho anh thêm thời gian..""Anh cút đi. Buông tôi ra. Tôi sẽ không tin anh nữa... Tôi hận anh.. Tôi hận anh.."
Cô bắt đầu nháo nhào lên tay đẩy mạnh anh ra, anh vẫn ôm chặt, cô tức giận cắn mạnh lên vai anh.. Cắn rất mạnh như đau khổ bao nhiêu cô điều dồn vào vết cắn này... Trình Hạo Nhiên cắn răng chịu đựng...
Đến khi trong miệng Hạ Tử Yên là vị mặn của máu nhìn chiếc áo sơ mi màu xanh thấm màu đỏ, cô nghĩ dưới lớp áo sơ mi là dấu răng vô càng sâu...
Hạ Tử Yên đau khổ khóc thét lên, ôm lấy ngực mà nức nở... Trình Hạo Nhiên cũng không nói cứ thế ôm lấy cô, cúi đầu hôn lên tóc cô dỗ dành cho đến khi cô lịm đi vì khóc quá nhiều.. Anh mới bế cô vào phòng nhẹ nhàng đặt lên giường.. Nhìn khuôn mặt non nớt lấm lem nước mắt của cô mà lòng anh thắt lại từng cơn..
Cúi người xuông hôn lên đôi môi tái nhợt đau lòng nhắm mắt lại...
_____________________________________________
Kim Hạ lúc này lòng lâng lâng hạnh phúc..
Trình Cẩn Long suy nghĩ gì, cô ta không quan tâm.. Nếu đã trao vương miệng cho cô ta thì đừng mong cô ta trả lại..
Kim Hạ tự nhận mình không phải là Tần Bửu mà trung thành tận tụy với Trình Gia.. Cái cô ta muốn là Trình Hạo Nhiên...
Hai ngày, hai ngày nữa thôi cô ta sẽ chính thức danh phận là hôn thê của anh..
Reng.. reng...
Lúc này chuông cửa vang lên, Kim Hạ suy nghĩ trễ thế này ai còn đến..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!