Chương 33: Say

Hạ Tử Yên lắn qua lộn lại thế nào cũng không ngủ được, nhìn lên đồng hồ đã hơn mười một giờ rồi.. Anh vẫn chưa về..

Bất ngờ nghe tiếng xe dưới lầu, Hạ Tử Yên chạy đến cửa sổ lén mở rèm ra nhìn, thấy Kim Hạ đang dìu Trình Hạo Nhiên từ xe bước ra, hình như anh uống rất nhiều tài xế phải chạy đến đỡ phụ...

Hạ Tử Yên nhìn Kim Hạ và anh ép sát vào nhau trong lòng không nén nổi tức giận..

Dám để phụ nữ đưa về..

Dù là tức giận nhưng cô vẫn còn tỉnh táo để hiểu rõ người đàn ông đấy là của ai..

Hạ Tử Yên hậm hực mở cánh cửa phòng đi xuống lầu...

Lúc này Kim Hạ đang cùng tài xế dìu anh bước vào...

Kim Hạ ngẩng đầu thấy Hạ Tử Yên đang đứng ngay cầu thang.. cô ta mỉm cười.."Hôm nay Nhiên uống hơi nhiều.. Phòng của anh ấy ở đâu, để chị đưa anh ấy lên.."

-Không cần

Đây là không gian của cô và Trình Hạo Nhiên.. Ai cho cô ta tự tiện... Cô đứng đây xem cô là người vô hình à.

Kim Hạ cau mày nhìn Hạ Tử Yên...

Nghe tiếng nói quen thuộc Trình Hạo Nhiên lúc này mở mắt ra nhìn thấy cô gái của mình đang đứng trước mặt..

-Yên Yên

Anh loạng choạng đẩy Kim Hạ và người tài xế ra, bước đến ôm lấy Hạ Tử Yên.. Vì say rượu sợ anh ngã cô dang tay ôm anh vào lòng cả cơ thể anh đè lên người cô, thật là nặng...

-Yên Yên

Đầu anh gục xuống vai cô không ngừng lẫm bẫm tên cô...

Nhìn sắc mắt cứng ngắt của Kim Hạ.. Hạ Tử Yên nói.."Cám ơn chị đã đưa anh ấy về... Tài xế Trần giúp tôi đưa anh ấy lên phòng"

Một mình cô không thể nào đưa tên say rượu này lên được..

Tài xế liền đi đến phụ Hạ Tử Yên một tay...

Kim Hạ hai tay nắm chặt ánh mắt không rời khỏi Trình Hạo Nhiên..

-Cám ơn anh

Tài xế gật đầu liền ra ngoài khép cửa lại..

Hạ Tử Yên nhìn người đàn ông nằm trên giường, thở dài đi vào phòng tắm, lấy một chiếc khăn nhúng lấy nước ấm vắt khô, quay lại ngồi lên giường lau mặt cho anh..

Bàn tay nhỏ cởi từng nút áo, chiếc áo nhanh chóng được cô cởi ra, cô tỉ mỉ lau người cho anh dễ chịu...

Lúc này Trình Hạo Nhiên bất ngờ mở mắt ra, anh nằm đó chăm chú nhìn Hạ Tử Yên..

Cô có chút chột dạ vì hai người còn giận nhau lại còn giúp anh lau mình..

Hạ Tử Yên muốn đứng dậy lãng đi cho đỡ xấu hổ bàn tay liền bị Trình Hạo Nhiên kéo lấy, cô mất trọng tâm ngã lên mình anh..

Trừng mắt nhìn anh, Ánh mắt Trình Hạo Nhiên còn ngấm chất  mông lung nhìn càng quyến rũ.. Anh xoay mặt cô lại hôn lên môi cô, hòa trong nụ hôn là tiếng lẫm bẫm không rõ lời..

-Yên Yên

Hạ Tử Yên cảm thấy mình vô dụng, cô không có ý muốn đẩy anh ra, cô thật sự quá yêu người đàn ông này, cái gì cũng có thể xí xóa được, cô buông lỏng thân mình...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!