Còn hơn một tháng nửa đã tết dương lịch...
Dạo này công việc Trình Hạo Nhiên vô cùng bận rộn.. Vào đúng ngày mừng kỉ niệm thành lập Tập Đoàn, lúc đó Trình Cẩn Long sẽ tuyên bố giao lại chức chủ tịch cho người ông chọn..
Hạ Tử Yên nghe anh nói ở Tập Đoàn hiện đang có một hạng mục quan trọng mà anh phải đích thân đảm nhận.. Cũng như Trình Cẩn Long sẽ dựa vào kết quả của việc này để quyết định có giao chức Chủ Tịch lại cho anh hay không..
Hạ Tử Yên cũng hiểu tính chất của công việc nên cô ngoan ngoãn không làm phiền.. Buổi tối anh về cô đã ngủ mất, đến sáng cô thức dậy anh đã đi làm..
Hạ Tử Yên đang buồn chán thì nhận được điện thoại của William..
William muốn rủ cô đi xem triển lảm tranh..
Hạ Tử Yên không nghỉ nhiều liền gật đầu ngay...
Cô liền nhắn cho Trình Hạo Nhiên một tin nhắn..
Tại Trình Thị.
Đang ngồi trong cuộc họp Trình Hạo Nhiên nghe điện thoại reo là tin nhắn của Hạ Tử Yên, một dòng rất đơn giản lại làm chân mày anh nhíu chặt một đường kẽ dài.."Em đi xem triển lãm tranh với bạn.."
Trình Cẩn Long nhìn sắc mặt không tốt của cháu trai.. Ông chỉ ho nhẹ, Trình Hạo Nhiên hiểu ý cất điện thoại vào túi rồi chăm chú tiếp tục lắng nghe..
Khi cuộc họp kết thúc, Trình Cẩn Long liền giữ anh lại.. Ông bước đến đứng trước tấm kính nhìn xuống thành phố....."Hạo Nhiên. Là đàn ông phải có chủ kiến nhìn bao rộng. Trên đời không ai không có ai là sống không nổi. Cháu không nghĩ cho cháu phải nghĩ cho con bé. Chỉ cần cháu nghe lời ông lần này. Sau này ông sẽ không can thiệp vào cuộc sống của cháu nữa.."
Hai tay Trình Hạo Nhiên nắm chặt vào nhau, đôi mắt sắc bén nhìn Trình Cẩn Long.."Cô ấy là mạng sống của cháu.."
Cụp mắt suy nghĩ một chút lại nói thêm.."Cháu biết rồi, sẽ làm theo những gì ông nói. Cháu ra ngoài trước đây"
Nói rồi anh đẩy ghế mở cửa bước ra.. Để đằng sau là tiếng thở dài của Trình Cẩn Long.. Tần Bửu bước vào.."Chủ Tịch tôi thấy sắc mặt thiếu gia không tốt""Rồi mọi chuyện sẽ ổn"
Trình Cẩn Long mấp máy môi như nói với chính mình..
Tần Bửu tần ngần vài giây nói tiếp.."Tôi sợ thiếu gia sẽ tái phát bệnh"
Trình Cẩn Long quay đầu nhìn ông ta gật đầu..
-" Con bé Tử Yên là thuốc giải của nó. Nhưng lại là nhược điểm chí mạng của nó.. Chỉ có thể còn cách này.. Đàn ông làm chuyện lớn không thể để người ta nắm được nhược điểm..
Mọi chuyện hãy tiến hành càng nhanh càng tốt.. trước khi mọi thứ lệch quỷ đạo..
Công bố với báo chí Kim Hạ và Hạo Nhiên sẽ đính hôn tuần sau..."
Tần Bửu im lặng và gật đầu không nói gì nữa...
Trình Hạo Nhiên bước vào phòng của mình cởi áo khoác ra ném lên ghế... thả mình xuống chiếc ghế xoay, mệt mỏi ngửa đầu ra sau nhắm mắt lại..
Kim Hạ nhẹ nhàng gõ cửa trên tay bưng tách cà phê bước đến đặt lên bàn.. say mê nhìn khuôn mặt người đàn ông trước mắt.."Nhiên.. Anh uống cà phê cho tỉnh táo"
-Ra ngoài
Trình Hạo Nhiên không mở mắt chỉ rít qua kẽ răng hai chữ.. mặt Kim Hạ cứng ngắt, rồi cố nặng ra nụ cười.."Vâng. Em ra ngoài anh cần gì gọi em nhé""Khoan đã. Cô chuẩn bị tối nay đi tiệc cùng tôi".
Khi cô ta chuẩn bị rời đi lại nghe Trình Hạo Nhiên nói thế, nụ cười trên môi cô ta càng sâu không giấu nổi vui mừng..
-Vâng. Em biết rồi..
Khi cánh cửa vừa đóng. Trình Hạo Nhiên mở mắt ra, lấy điện thoại bấm đi..
-Chuẩn bị xe
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!