Chương 31: Lo lắng của hạ tử yên

Trên xe không khí im lặng như tờ, Kim Hạ ngồi ghế trước cùng với tài xế, đôi mắt len lén quan sát hai người phía sau...

Lúc này đây Hạ Tử Yên, yên lặng nằm trong lòng của Trình Hạo Nhiên cái gì cũng không nói..

Bàn tay nhỏ bị anh nắm lấy xoa tới xoa lui..

Lâu lâu lại hôn lên tóc cô, Kim Hạ lại thấy anh nói thì thầm gì đấy bên tai Hạ Tử Yên..

Hạ Tử Yên ngẩng mặt nhìn anh rồi lại cười tủm tỉm.. Lúc này Trình Hạo Nhiên cũng cười không hề e ngại cúi xuống hôn lên môi cô.. Hạ Tử Yên đẩy đầu anh ra chui vào lòng anh có chết cũng không chịu ra.. Trình Hạo Nhiên cười cười ôm chặt cô vào lòng.. Hai người thân mật quên cả sự có mặt của Kim Hạ..

Hai tay đặt trước gối siết chặt lại với nhau..

Xe đến nơi, Kim Hạ xoay sang nhìn Trình Hạo Nhiên..

-Nhiên. Mai gặp

Thấy Trình Hạo Nhiên không đáp lời cô ta hơi gượng gạo nhìn qua Hạ Tử Yên rồi mới xuống xe...

Nhìn chiếc xe chạy khuất xa, Kim Hạ đưa mắt nhìn đến khi nó chỉ còn một chấm nhỏ sáng dưới bóng tối.."Sao còn không lên nhà?"

Kim Hạ bất ngờ xoay người liền thấy Tần Bửu đứng đó không xa nhìn cô..

Cô ta có chút chột dạ..

-Cậu

Tần Bửu bước đến nhìn cô ta mấy giây.."Từ đầu cậu đã nói với cháu.. Trình gia có ơn với gia đình ta. Cháu đừng mơ mộng cao xa. Nếu không hậu quả cháu gánh không nổi đâu""Cậu. Cháu biết mà.. Cháu đâu có suy nghĩ gì không an phận. Cậu yên tâm đi"

-Vậy thì tốt

Tần Bửu cũng không nói gì thêm, ngồi vào xe đi mất để Kim Hạ đứng đó chơi vơi với suy nghĩ của chính mình..

___________________________________________

Nhìn ra ánh đèn đường lúc sáng lúc tối hun hút vụt qua... Ánh mắt Hạ Tử Yên lúc này sáng rực hơn bao giờ hết.."Nhiên. Ông không chấp nhận em"

Tiếng nói Hạ Tử Yên phá vỡ im lặng.. Bàn tay xoa tay cô của Trình Hạo Nhiên chựng lại.

Anh cúi đầu nhìn, chỉ thấy cô đang dựa vào ngực anh, ánh mắt đen láy nhìn ra ngoài cửa sổ..

Trình Hạo Nhiên hôn lấy tóc cô, rồi nhàn nhạt trả lời.."Điều đó không quan trọng"

Hạ Tử Yên ngẩng mặt nhìn anh.."Sao lại không? ông sẽ không để chúng ta bên nhau"

Trình Hạo Nhiên lắc đầu hôn lên môi cô."Em chỉ cần tin anh là được. Mọi chuyện hãy để anh lo có được không?"

Cô dúi mặt vào ngực anh nhẹ gật đầu.. Dĩ nhiên cô tin anh. Chỉ cần vì anh cô sẵn sàng đối mặt mọi khó khăn, một chút cũng không ngại.. Trình Hạo Nhiên đặt cằm lên đỉnh đầu cô ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra bầu trời đen kịt kia, chẳng một hơi ấm...

____________________________________________

Tô Uyển đeo kín đen che nửa khuôn mặt nhìn làn đường, thấy xe tiến vào rừng trúc rồi chạy vô khu suối nước nóng ngừng lại.

Bà ta xuống xe nhìn xung quanh rồi đi thẳng vào khu nhà nằm phía sau con suối..

Khung cảnh nơi đây vô cùng đẹp, xung quanh là trúc vàng bao quanh, uốn lượn bởi những núi giả thẫm màu xanh rất thích hợp để là nơi tâm tình trà đạo.

Như rất thân quen, Tô Uyển đẩy cửa bước vào, lúc này bà ta mới thở hắt ra, gỡ mắt kính và khăn quàng cô ra ném lên giường...

Còn mình ngồi lên chiếc ghế gỗ gần đó, vẻ mặt ai oán nhìn người đàn ông bước ra từ phòng xông hơi...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!