Chương 29: William

Hôm nay Trình Hạo Nhiên phải đến công ty họp.. Hạ Tử Yên năn nỉ ỉ ôi cả buổi tối, cô muốn quay về thăm Cô Nhi viện, làm bằng cách nào anh cũng không đồng ý..

Anh nói đường xá xa xôi, không yên tâm khi cô đi một mình. Khi nào anh rảnh sẽ sắp xếp đưa cô về thăm...

Tuy không vui nhưng biết anh quan tâm mình, Hạ Tử Yên cũng đành nuốt xuống những lời phản bác...

Không được đi xa, đi siêu thị gần đó thì có thể.. Tuy nhiên phải có vệ sĩ bên cạnh, thật sự cô không quen một chút nào.

Một chút cũng không quen..

Hạ Tử Yên sau khi đi một vòng, mua rất nhiều đồ, đa số là thức ăn vặt, mới thỏa mãn chịu ra về.. Nhìn hai vệ sĩ phía sau tay xách nách mang, Hạ Tử Yên có chút chột dạ... hình như mình mua quá nhiều thứ thì phải..

Ra đến cổng tài xế đã đợi sẵn, khi cô định ngồi vào xe... từ xa đã nghe gọi tên mình.."Bella... Là em.. đúng là em rồi"

Hạ Tử Yên xoay người nhìn lại là một chàng trai đang bước xuống xe có khuôn mặt điển trai, hoạt bát, vóc dáng cao lớn tiến về phía cô..

Hạ Tử Yên mỉm cười...

-William..

Đây là đàn anh lớn hơn cô ba tuổi, lúc cô bước vào năm cuối anh đã ra trường...

William là một trong nam sinh trong trường có thể nói chuyện tiếp xúc với Hạ Tử Yên.. Vì anh cũng là người châu á.

Tính tình rất tử tế và trong học tập anh giúp cô không ít..

Trong ấn tượng của Hạ Tử Yên... William là một chàng trai tốt... Dù trước đó anh cũng là một trong những chàng trai theo đuổi cô.. Bị cô khước từ anh không giận còn chuyển sang làm bạn với cô..

Đã ba năm rồi anh không gặp lại Hạ Tử Yên..

Cô khác xưa quá nhiều, xinh đẹp rực rỡ hơn cả ngày xưa.. Nhìn người con gái mà cả thời đại học anh luôn chỉ dành trọn trái tim cho một mình cô.. Giờ gặp lại anh mới biết trái tim này chưa bao giờ quên cô..."Em khác trước nhiều quá.. Xinh đẹp hơn rất nhiều"

Ở cô toát ra một loại quyến rũ khó nói nên lời, khi được anh khen cô cười ngại ngùng..

ánh mắt chớp nhẹ cũng làm tim anh đập rất mạnh..."Thật sao.. Anh lại trêu em rồi.. Giờ anh làm gì""Anh mở một công ty kiến trúc cho riêng mình.."

Đúng vậy vì ước mơ của mình mà ba anh xém nữa là từ mặt anh luôn rồi...

-Chúc mừng anh.."Bella, Em rảnh không.. Nếu được anh mời em một ly cafe có được không"

Hạ Tử Yên vui vẻ gật đầu... Bây giờ về nhà cũng không có gì làm..

William nghe thế mừng vui, liếc mắt hai vệ sĩ sau lưng cô.. Hạ Tử Yên gãi đầu cười cười.."Anh đừng để ý.. Mặc kệ họ đi.. À anh dẫn đường đi..."

Biết cô từ chối khéo không ngồi chung xe của mình.. William có chút mất mát.. Nhưng cũng không nói gì xoay người ngồi vào xe..

Chỉ thắc mắc rốt cuộc gia thế của cô là như thế nào.. Những năm học ở Mỹ anh chỉ thấy Hạ Tử Yên là cô gái xinh đẹp có chút khó gần, ngoài ra cô rất kín kẽ về chuyện riêng tư... Hôm nay gặp lại nhìn cuộc sống quanh cô anh có chút bất ngờ...

________________________________________

Lúc Hạ Tử Yên về đến nhà, lúc này Trình Hạo Nhiên đã về rồi.. Cô có chút ngạc nhiên vì hôm nay anh về sớm.."Thím.. anh ấy về lâu chưa?"

-Cậu chủ mới về thôi

Hạ Tử Yên gật đầu với thím giúp việc, xem như đã hiểu, khi cô vào phòng không thấy anh đâu, lại nghe tiếng nước xả biết anh trong phòng tắm....

Cô mệt mỏi ngả lưng xuống nệm, mấy phút sau cánh cửa mở ra, Trình Hạo Nhiên chỉ quấn sơ chiếc khăn, tay cầm khăn lau tóc...

Cả ngày không thấy anh thật là nhớ.. Hạ Tử Yên ngồi dậy quỳ lên giường, anh vừa bước đến cô ôm chầm lấy anh làm nũng.."Người ta rất nhớ anh nha"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!