Nghe tiếng cửa dưới lầu đóng lại, Hạ Tử Yên chán nản vùi mặt xuống gối.. Tâm tình vui vẻ điều bị hủy hoại...
Nằm một lúc cô lấy quần áo đi tắm, khi trở ra Trình Hạo Nhiên vẫn chưa trở về..
Bàn chân không mang dép thả nhẹ lên thảm đi xuống sảnh dưới...
Cô đơn, yếu ớt xâm chiếm lấy tâm hồn thiếu nữ, có lúc cô cảm thấy Trình Hạo Nhiên ở rất gần, có lúc lại rất xa với cô.. Đưa tay ra nhưng trước mắt toàn là hư không..
Xoay người nhìn những chai rượu đắc giá của Trình Hạo Nhiên trong tủ kính..
Cô chưa bao giờ đụng đến rượu nhưng hôm nay tâm tình vô cùng tổi tệ, không phải khi con người ta tâm trạng không tốt thường hay tìm đến rượu để giải sầu hay sao?
Từng dòng rượu đỏ được đổ ra trong ly thủy tinh óng ánh vô cùng đẹp mắt.. lắc lắc chiếc ly trước mặt, hai mắt nhắm lại nốc sạch ly rượu.
Vị chua cay xen lẫn khiến đầu óc cô choáng váng.. Rút kinh nghiệm cho lần đầu, ly thứ hai cô uống từng ngụm một khi rượu chảy vào cổ họng cô nhăn mắt nhưng vẫn cố chấp bỏ từng ngụm vào miệng..
Dưới ánh đèn hai má ửng đỏ, đôi mắt bắt đầu mơ hồ, lúc này cả người cô rất nóng, mắt chỉ muốn nhắm lại...
Reng.. reng...
Nghe tiếng chuông cửa reo.. Lúc này rượu đã thấm vào dạ dày.. Hạ Tử Yên dựa vào thành ghế cố gắng đứng dậy.. Cả bước chân cũng loạng choạng...
Cô lờ mờ suy nghĩ Trình Hạo Nhiên không phải có chìa khóa hay sao..
Cánh cửa mở ra ngoài ý muốn, gặp người không muốn gặp..
Chính là cô gái buổi chiều đã ôm hôn Trình Hạo Nhiên.. Cũng là người đã khiến tâm trạng của cô xấu đi..
Hừ! thế mà bây giờ còn dám xuất hiện nơi này!
Ana cũng bất ngờ khi người mở cửa là Hạ Tử Yên.. Lúc này trên người cũa cô gái nhỏ này chỉ mặc chiếc đầm ngủ hai dây khoe vóc dáng mãnh mai trắng mịn, khuôn mặt ửng đỏ nhìn sơ cũng biết cô vừa uống rượu...
Có điều đây là cháu gái của Trình Hạo Nhiên hay sao? Theo cô ta được biết Trình Hạo Nhiên là con một.. Mà nhìn cách ăn mặc của cô bé này, nếu sống chung với chú mình mà lại ăn mặc thế này hay sao?
Chẳng lẽ hai người có quan hệ khác..
Thật ra thường ngày có Trình Hạo Nhiên ở nhà, Hạ Tử Yên ăn mặc rất kín đáo khi nào vào phòng cô mới thay áo ngủ .. Vì hôm nay nghĩ rằng anh giận dỗi bỏ đi sẽ không về nữa, nên cô mới không nghĩ nhiều mặc áo ngủ cho xong."Xin lỗi tôi muốn gặp Charles"
Hạ Tử Yên cảm thấy đầu óc mình lúc này quay cuồng.. Cô nấc một tiếng, bàn tay nhỏ day day trán nở nụ cười ngây ngô.. Muốn bao nhiêu đáng yêu là có bấy nhiêu..
Nhìn đến cô ta, Hạ Tử Yên lại nhớ đến cảnh tượng lúc chiều, lời nói pha lẫn bỡn cợt.."Chú không có ở nhà nha!"
-Thật sao?
Ana không tin tưởng còn bước đến một bước nhìn vào trong nhà..
Hành động đúng là đáng ghét mà.. Ai thèm giấu anh ta làm gì..
Cô cau mày, lời nói có chút bực dọc.."Dì này! Tôi nói thật là thật.. Dì nhìn cái gì mà nhìn.."
Có rượu vào Hạ Tử Yên không còn nhu thuận như buổi sáng, bàn tay nhỏ đẩy cô ta ra, trừng mắt hung hăng....
Thái độ của cô khiến cô gái cau mày.."Này! Đây là thái độ em cần có à.. Sao Charles lại có một đứa cháu hỗn xược như vậy"
Bám vào cánh cửa, đôi mắt to tròn trừng lấy cô ta chu môi phản bác.."Tôi thì sao chứ.. Đỡ hơn dì nhé.. Chú tôi không thèm mà cứ bám theo.. Thật là..."
Ngẩn khuôn mặt xinh xắn thể hiện sự xem thường..
Dám mắng cô hả.. Hạ Tử Yên cô đâu phải dễ bị ức hiếp như vậy..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!