Hôm nay người giúp việc xin nghỉ.. Hạ Tử Yên phải dậy thật sớm để chuẩn bị bữa sáng...
Cô chỉ làm đơn sơ bỏ bánh mì vào nướng lại, và ốp la hai quả trứng gà...
Lúc Trình Hạo Nhiên bước xuống, bắt gặp cô bé nhón chân vẻ mặt nghiêm túc, hai tay đang cầm một cái vá lật qua lật lại miếng trứng trông rất thành thạo..
-Đưa đây
Bị dành mất cái vá trên tay, Hạ Tử Yên khó hiểu nhìn Trình Hạo Nhiên.."Để tôi làm. Em lại ngồi đi"
-Dạ
Hạ Tử Yên trố mắt nhìn anh nhưng không từ chối, rất ngoan ngoãn nhường chỗ cho anh còn mình yên vị ngồi ngay ngắn ở bàn ăn..
Chẳng mấy chốc Trình Hạo Nhiên đặt hai dĩa trứng trên bàn..
-Ăn đi
Anh kéo dĩa bánh mì và bắt đầu dùng bữa..
Cô bé mím môi nhìn anh..
-Mời chú ăn sáng"Em ăn nhanh. Chút nữa tôi dắt em đi mua một số đồ, chuẩn bị đi học.."
-Thật ạ..
Nghe đến được ra ngoài mắt Hạ Tử Yên sáng lên, nở nụ cười xinh xắn, ngoan ngoãn vùi đầu vào ăn, khuôn mặt không giấu nỗi niềm vui..
Nhìn khuôn mặt non nớt vui vẻ.. Trình Hạo Nhiên suy nghĩ, đúng là từ lúc qua đây đến giờ, con bé này điều bị nhốt trong nhà, hèn gì vừa nghe ngoài còn vui hơn nhặt được vàng.. Đuôi mày nơi khóe mắt hiện lên ý cười..
Hôm qua Tần Bửu gọi điện nói với anh.
Đã sắp xếp việc học cho Hạ Tử Yên xong rồi..
Nên bảo anh nhờ người làm đưa con bé đi mua một số vật dụng đi học..
Suy đi tính lại không hiểu sao lại không yên tâm giao cô bé cho ai cả.. Nên tự mình đi là lựa chọn tốt nhất..
Hạ Tử Yên như chú chim nhỏ được thoát khỏi lồng, mắt to nhìn dáo dác, hết ngắm thứ này đến thứ khác.. miệng cười ngoác cả ra.. Trình Hạo Nhiên một tay đẩy xe, một mặt quan sát cô bé không rời..
-Yên Yên
-Dạ
-Thích màu nào?
Cô bé mắt tròn xoe nhìn những đôi dép mang trong nhà hình dáng ngộ nghĩnh, đang được Trình Hạo Nhiên cầm trên tay..
Trình Hạo Nhiên vóc dáng cao lớn khuôn mặt tuấn tú khiến bao nhiêu cô gái ngoại lai xung quanh nhìn trộm.. Nhưnh anh một chút cũng không quan tâm..
Không biết hôm nay tâm trạng bị làm sao?
Anh lại thấy những thứ màu sắc này rất hợp với con bé kia.. lại cảm thấy hứng thú với những món đồ này..
Hạ Tử Yên vui vẻ ngồi xuống, cầm một đôi màu hồng, một đôi màu nâu của nam loại lớn điều có hình dáng chú chó poodle.."Chú! Đôi này của Yên Yên, đôi này là của chú nha"
Cô bé nhìn hai đôi dép ánh mắt lấp lánh ánh cười...
Đầu anh liền nổi ba vạch đen,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!