Thời điểm Cố Mười Tám Nương xách sọt thảo dược xuống núi, ánh nắng gay gắt, bây giờ mỗi ngày
vào sáng sớm nàng lên núi hái thuốc, nửa ngày sau đó là thời gian nàng ở nhà tiến hành tịnh chế, đến chạng vạng nàng lại cùng mẫu thân lên núi,
Tào thị chặt củi, lấy củi, nàng hái thuốc, như vậy nàng có thể cam đoan
cứ bốn năm ngày lại đi một chuyến đến Hà Trung huyện, nàng kiếm càng
được nhiều tiền.
Chậm rãi men theo ngã tư đường sau thấy một cái
biển hiệu cửa hàng sách, nàng theo thói quen ngừng lại, không có đi vào
trong tiệm, mà dừng bên ngoài quầy hàng phía trước, một mặt lau mồ hôi,
một mặt thuận tay lấy từ trong góc khuất một quyển điển luận bào chế
dược liệu.
"A!
"Nàng phát hiện quyển sách nàng muốn xem không có nằm tại chỗ cũ, bị ai đó lấy mất thay vào đó là một quyển tạp chí quái đản. Hai mắt Cố Mười Tám Nương quét một lượt, mới thấy quyển điển luận nằm tại góc khác, chẳng lẽ cũng có người xem quyển sách này? Thời điểm nàng thấy quyển sách, mặt sách phủ đầy bụi đất, hiển nhiên rất lâu không có người chạm vào."Tiểu nương tử, ngươi nhìn trúng quyển này?" Tiểu hỏa kế đứng trước mặt thanh âm không mặn không nhạt vang lên.
"Ta đang xem..." Cố Mười Tám Nương cúi đầu nói, trong lòng chột dạ, sự thật hiện nay nàng không có tiền mua bất kỳ quyển sách nào, nàng chỉ tới xem trộm thôi.
Không biện pháp, nàng vĩnh viễn không thể dựa vào việc bán Viễn Chí kiếm tiền.
Tiểu hỏa kế nhãn thần khinh thường, Cố Mười Tám Nương kiễng chân lên thò tay lấy quyển điển luận, lật đến trang trước đó đã xem một lần, rất nhanh
nhập thần, một mặt xem một mặt nhanh chóng ghi nhớ trong đầu, về nhà sẽ
sao chép a.
thu gà nhà nuôi thu gà nhà nuôi thu gà nhà nuôi
Cố Mười Tám Nương sau bị tiểu hỏa kế không bình tĩnh ho khan năm sáu lượt
mới lưu luyến không rời đặt sách xuống, tính tiến độ này, ước chừng phải bảy tám ngày nữa mới xem xong, xem xong lại phải đọc lại một lần nữa,
Bành Nhất Châm đã nói, bào chế dược liệu từng bước trong đó vô cùng quan trọng, một chi tiết nhỏ không những cứu mệnh mà có thể chế thành độc
dược, nàng nhất định phải nhớ thật chuẩn.
Cố Mười Tám Nương cúi
đầu không nhìn ánh mắt khinh thường của tiểu hỏa kế, nàng cầm giỏ thảo
dược quay ra ngoài, chuyện này nàng không thể làm chủ, tương lai nhà dư
dả, nàng nhất định quay lại đây mua thật nhiều sách.
"Mười Tám Nương, Mười Tám Nương...
"Có người phía sau gọi nàng. Cố Mười Tám Nương quay đầu thấy Đậu Hoa gánh đòn gánh tới đây, trên vai nàng đeo thêm cái giỏ đựng đậu hũ, từng bước đi lung la lung lay nhìn cũng có một phen phong vị a." Cười cái gì?" Đậu Hoa vượt qua nàng, gặp nàng cười vội hỏi.
" Đậu Hoa tỷ tỷ quả thật xứng danh đậu hũ Tây Thi a..." Cố Mười Tám Nương ha ha cười.
" Ngươi cùng bọn hắn toàn nói lời này!" Đậu Hoa xấu hổ véo Cố Mười Tám Nương " Ta đi tố cáo nương ngươi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!