Thiên Kim đường khó có khi náo nhiệt như bây giờ, bên ngoài đã có nhiều người đứng xem trò vui.
".. Nói không thu là không thu, sao còn nói Thanh Nương bán dược giả?" Đậu Hoa
căm phẫn nói "Lại nói, lần trước chưởng quầy của các ngươi thu mua
không nói là giả, ngươi một tiểu nha đầu biết cái gì mà nói thiệt giả?
Chỗ này không đến lượt ngươi nói chuyện…"
"Hạnh nhi khuôn mặt đỏ
bừng, dậm chân nói " Ta là người Thiên Kim đường, ngươi là gì chứ? Một cái bán đậu hũ, nơi này nào đến phiên ngươi nói chuyện?"
"Ta thích nói thì nói, xem ngươi chó cậy thế chủ!" Đậu Hoa ngửa đầu nói.
Đám người đứng bên ngoài bỗng cười lên, còn có người hô mắng hay.
"Tiểu Đậu tử, ngươi có về không !" Nương Đậu Hoa đối diện vung thìa hổn hển gọi.
"Nương!" Đậu Hoa dậm chân.
Truyện chỉ được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
"Ngươi còn không nhấc chân, không về ta đánh gãy đùi ngươi!" Nương Đậu Hoa mắng.
Lần này cũng làm cho đám người bên ngoài một trận cười to.
Cố Thanh Nương than thở, đi lên lôi kéo ống tay áo Đậu Hoa "Đậu Hoa tỷ, ngươi đi nhanh đi."
Đậu Hoa vẻ mặt bất bình tức giận nói " Ngươi đừng sợ bọn hắn, bọn hắn này loại người, không mềm nắn rắn buông!"
Nói xong thở phì phì đi ra ngoài.
"Ngươi mới là bắt chó đi cày lo chuyện bao đồng …Thế nào không nghĩ tới là Tây Thi đậu Hoa, nịnh bợ người ta mong thành nha đầu quan gia tiểu thư a?"
Hạnh nhi đắc ý hả hê cười, nhìn bóng lưng Đậu Hoa hô.
"Thế nào cũng hơn ngươi một cái nha đầu thương hộ a!" Đậu Hoa không yếu thế bồi trả một câu.
Lời nói này nói trúng nhược điểm của Hạnh nhi, nhất thời dậm chân "Ngươi.. Ngươi.. Cũng là thương hộ…"
"Đủ!" Cố Thanh Nương đột nhiên quát.
Hạnh Nhi lời định nói liền mắc nghẹn, nhìn cô nương trước mặt yên lặng hỉ nộ không rõ, tâm lý mơ hồ khiếp sợ.
"Chính là nói không mua dược của ta phải không?" Cố Thanh Nương lạnh nhạt hỏi.
Ánh mắt Hạnh Nhi rơi xuống xiêm y trên người cô nương, váy dài làm từ vải đay, dưới váy lộ ra đôi hài bạc màu.
"Đúng, chính là không muốn mua." Hạnh Nhi nâng cằm nói.
"Ta có thể hỏi là tại sao không?" Cố Thanh Nương hỏi lại.
Hạnh Nhi hừ một tiếng "Ta không phải nói, dược liệu của ngươi là giả."
Bên ngoài đám người bỗng vang lên tiếng nghị luận, còn có cả tiếng cười.
"Ha, nghĩ muốn kiếm tiền đến điên đi, thế nhưng dám đem dược giả lừa bán lấy tiền." Có người ù ù cạc cạc nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!