Chương 46: (Vô Đề)

Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

....

Từ Kiều Sinh nhận ra mình đã nói một câu ngu ngốc, lúng túng sờ sờ mặt:

"Cái này, hai người cứ nói chuyện, em đi xem bọn họ chơi cái gì." Hiệu quả cách âm trong toilet rất tốt, Nhan Khê hẳn là không nghe những gì hắn vừa nói chứ?

"Các anh chơi trò gì vậy?"

Nhan Khê có chút hứng thú hỏi,

"Tôi có thể đi xem không?"

"Đương nhiên có thể a." Từ Kiều Sinh vội vàng đáp ứng, quay đầu thấy Nguyên Dịch trầm mặt không nói lời nào, hận không thể cho mình một cái tát, hắn đây không phải là đồng đội heo sao?

Vốn là một nam một nữ, hắn lăn xào thành bộ dáng gì, hắn đang làm cái gì vậy?

Nghĩ đến đây hắn có chút chột dạ, quay đầu không dám nhìn Nguyên Dịch, mang Nhan Khê vào phòng trò chơi. Nguyên Dịch do dự một chút, cũng đi theo vào.

Đẩy cửa ra, trong phòng khói lượn lờ, Từ Kiều Sinh vào cửa đá vào ghế Dương Dục,

"Dập thuốc, mở cửa sổ tản mùi hôi, không thể để phụ nữ ngửi mùi thuốc, là trách nhiệm của đàn ông, có biết hay không?"

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Dương Dục bị đá ghế đang muốn nói Từ Kiều Sinh phát điên cái gì, quay đầu thấy Nhan Khê đứng ở cửa, vội vàng bóp điếu thuốc vào gạt tàn, đứng dậy mở cửa sổ, đưa tay vẫy vẫy trong phòng, hy vọng có thể gia tăng tốc độ lưu thông của không khí.

"Các anh cũng chơi trò chơi này?"

Nhan Khê đi tới trước máy tính của Dương Dục, cảm thấy ID trò chơi này có chút quen mắt, lại nhìn khu dịch vụ của trò chơi, không phải là trò chơi gần đây cô chơi sao,

"Thật trùng hợp, tôi cũng chơi ở khu này, có máy tính trống không, chúng ta cùng nhau xuống phó bản."

"Chị... Đại Hà, cô muốn xuống phó bản gì, chúng tôi đều có thể dẫn cô đi." Từ Kiều Sinh mở một cái máy tính trống bên cạnh ra,

"Không nghĩ tới cô cũng chơi ở khu dịch vụ này, đây đều là duyên phận nha."

"Cô chơi nhân vật chiến đấu, hay là dược sư?"

Dược sư. Nhan Khê phát hiện trên máy tính này có cài đặt máy khách chơi game, xem ra là Nguyên Dịch cố ý chuẩn bị cho mấy người bạn, bằng không nhà ai lại cố ý để trống phòng chơi game, còn bày mấy cái máy tính ở bên trong.

"Dược sư, tốt, chúng ta vừa vặn thiếu một dược sư trói định, sau này vào phó bản cũng không cần đi tìm dược sư vào tổ."

Từ Kiều Sinh đã hoàn toàn nghiện trò chơi, nhiệt tình giới thiệu tên tài khoản trò chơi của mình với Nhan Khê, để Nhan Khê sau khi online liền thêm bạn tốt với hắn, đã sớm quên mất anh họ của mình đứng ở phía sau hắn.

Nhan Khê vừa đăng nhập vào trò chơi, vừa nghĩ, đầu óc Từ Kiều Sinh không tốt, lại thích chơi game, giới giải trí rốt cuộc sống như thế nào vậy?

Cưỡi trên con thần thú phượng hoàng bảy màu của mình, Nhan Khê một đường chạy tới cửa thương hội:

"Tôi đến thương hội rồi, các anh mau tới đây."

Mấy người bọn họ chạy đến cửa thương hội, Trương Vọng thuận miệng hỏi một câu:

"Đại Hà, thương hội có quá nhiều người, acc của cô tên là gì?"

Khê Thủy Khúc.

/Chậc, dịch ra là dòng nước cong cong, mình cũng chả biết chuyển thành chữ hán thế nào cho đúng, Khê Thủy là dòng nước, Khúc là khúc khuỷu, cong cong, nếu có tên hay hơn mời các bạn chỉ giúp/

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!