Chương 24: (Vô Đề)

Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

...

Ông chủ? Trợ lý thấy Nguyên Dịch bỗng nhiên nhìn chằm chằm điện thoại di động xuất thần, trên mặt lại không thấy nửa điểm mất hứng, mới nhỏ giọng nói,

"Đây là thiệp mời từ đoàn làm phim ngài đầu tư quay phim, bên kia hy vọng ngài có thể tham dự buổi họp báo ra mắt phim ngày mai."

Tấm thiệp này được làm hết sức tinh xảo, trên bìa còn in chữ vàng, nhưng Nguyên Dịch đối với giới giải trí không có hứng thú

"Tôi là một doanh nhân, đối với nghệ thuật không có hứng thú."

Doanh nhân có lợi nhuận cao, không quan tâm đến những người và vật khác.

Trợ lý lập tức hiểu ý của hắn, đem thiệp mời thu về. Thấy ông chủ lại nhìn chằm chằm điện thoại di động, trầm mặc lui ra ngoài.

Nguyên Dịch có chút không rõ vì sao Nhan Khê lại đột nhiên gửi cho anh hai chữ cảm ơn, hắn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng hỏi đối phương có phải đã gửi nhầm hay không. Nếu như không phải là nhầm, chính là đầu óc đối phương xảy ra vấn đề.

Nhan Khê không nghĩ tới mình chỉ muốn biểu đạt cảm xúc một chút, còn có thể khiến người ta hiểu lầm.

Cô dựa vào ghế, chọn một tư thế ngồi thoải mái, bấm số điện thoại của Nguyên Dịch.

Nguyên Dịch nhìn chằm chằm màn hình năm giây sau, mới nhận điện thoại:

"Cô đi làm còn có thể nhàn rỗi gọi điện thoại?"

"Chúng tôi là đài truyền hình nhỏ, người dẫn chương trình có khối lượng công việc ít." Hôm nay tâm tình Nhan Khê rất tốt, nửa điểm không thèm để ý đến cách nói chuyện không mấy vui vẻ của Nguyên Dịch,

"Chương trình rất thành công, nhận được rất nhiều sự chú ý của mọi người."

Nghe Nhan Khê rõ ràng mang theo thanh âm phấn khích, Nguyên Dịch duy trì khí phái cao lãnh hào môn:

"Ừm, chương trình gì?"

"Chính là chương trình anh nhận phỏng vấn, số đó liên quan đến lính cứu hỏa, phản ứng rất tốt." Nhan Khê cũng biết, người có thân phận như Nguyên Dịch bình thường ngay cả TV cũng rất ít xem, càng đừng nói đến xem loại chương trình nhỏ do cô chủ trì,

"Lúc trước trên đài còn cảm thấy tôi kiên trì làm chương trình này là bỏ công vô ích, sau đó thấy tôi phỏng vấn được cấp cao Trường Phong, cũng chính là anh, mới đồng ý với chủ ý của tôi."

Loại chương trình nhỏ không tí danh tiếng này, Nguyên Dịch tùy tiện tiêu tiền, có thể tìm tổ kế hoạch làm một chương trình, mời minh tinh làm khách mời, lên sóng truyền hình vệ tinh. Hắn cho tới bây giờ cũng không biết, loại quy củ đài truyền hình nhỏ này còn nhiều như vậy.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng

"Lần trước cô đã cảm ơn rồi."

Nguyên Dịch từ trên ghế đứng dậy, đi đến bên cửa sổ ngắm phong cảnh bên ngoài tòa nhà, tâm tình bỗng nhiên vô cùng tốt,

"Những người lính cứu hỏa kia vốn rất giỏi, khen bọn họ là chuyện nên làm. Đối với chương trình của cô ... tôi sẽ dành thời gian để xem qua."

Bình thường ngẫu nhiên liếc mắt một hai cái, vậy không tính là nhìn, chỉ là trùng hợp nhìn thấy.

"Không xem cũng không sao." Nhan Khê cười ra tiếng,

"Dù sao trong đài cũng nói, tiết mục tôi chủ trì là sư nãi sát thủ chỉ có mấy lão thái gia, lão thái thái mới thích."

/lão thái thái = lão bà, cụ bà /

/lão thái gia = lão ông, cụ ông/

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!