Chương 11: (Vô Đề)

Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà

---

Chán ghê chưa, có mấy bài nhạc Việt cực chilllll mà tìm không thấy

......

Các đồng nghiệp của đài Kênh 8 Đế Đô cũng không biết những tinh anh xã hội này, bất quá theo bản năng biết thân phận của những người này không đơn giản, cho nên bọn họ ngay cả âm lượng nói chuyện cũng không tiện nâng lên quá cao.

Nhan Khê thấy đồng nghiệp không biết những người này, cũng không định đi chụp mông ngựa của Nguyên nhị thiếu gia, tầm mắt đảo qua Nguyên Dịch, cô trà trộn vào trong đám người làm bộ như không nhìn thấy, muốn cùng đồng nghiệp lẻn ra ngoài.

Chú ý tới hành động nhỏ của cô, Nguyên Dịch quay đầu nói với mọi người phía sau:

"Các anh không cần đưa tôi, xe của tôi đậu ở bên ngoài."

"Nguyên tiên sinh ngài quá khách khí" Mọi người cùng cười, bọn họ hận không thể cùng Nguyên Dịch nói thêm mấy câu, thật sự làm sao có thể không cho đi.

Nguyên Dịch cũng không từ chối nữa, đi về phía trước vài bước, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Nhan Khê, Sao cô cũng ở đây?

Đồng nghiệp xung quanh thật không ngờ Nhan Khê quen biết nhân vật đứng đầu của đám người đó, bọn họ tò mò nhìn về phía Nhan Khê, thấy cô cười đến vẻ mặt khách khí, suy đoán quan hệ của hai người hẳn là sẽ không quá thân mật.

"Cùng đồng nghiệp ra ngoài ăn cơm."

Nhan Khê làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt đồng nghiệp đánh giá, gật gật đầu với Nguyên Dịch,

"Chào buổi tối, Nguyên tiên sinh."

Chào buổi tối.

Nguyên Dịch hơi gật đầu, có vẻ thập phần rụt rè.

Mấy người nóng lòng muốn lấy lòng Nguyên Dịch len lén nhìn Nhan Khê, đây là đại nhân vật nhà nào?

"Cô đang chuẩn bị về nhà?"

Nguyên Dịch nhìn đồng hồ, lại nhìn nam nữ phía sau Nhan Khê, người trẻ tuổi chơi quá vui vẻ, liền dễ dàng gây chuyện xấu.

Những mối quan hệ nam nữ lộn xộn kia, hắn đã gặp qua.

Loại nói chuyện không có dinh dưỡng này, trong văn hóa giao lưu nước nhà gọi là Hàn huyên, Nhan Khê cũng không để ở trong lòng, thuận miệng đáp,

"Đi hát một lát sẽ về nhà."

Hát?

Nguyên Dịch không biết nghĩ tới cái gì, hơi nhướng mày, xoay người đi ra ngoài, khi đi ngang qua bên cạnh Nhan Khê, nhỏ giọng ném ra một câu.

"Phụ nữ ở nhà, buổi tối đừng chạy lung tung, không an toàn."

Nhan Khê nghe vậy nhếch khóe môi:

"Đàn ông buổi tối cũng nên ít ra ngoài, kẻ xấu sẽ không vì anh là đàn ông mà sinh lòng thương tiếc."

Cô... Nguyên Dịch cảm thấy ngực mình có chút buồn bực, đàn ông bọn họ từ khi nào cùng từ thương tiếc mà dính vào?

Thấy Nguyên Dịch sắc mặt tái mét, Nhan Khê cười càng thêm ôn nhu, cô bước nhanh lui về phía sau vài bước:

"Nguyên tiên sinh, mời ngài đi trước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!