Chương 70: Kết cục (5)

Ninh Tiêu sững sờ như một pho tượng.

Gió bắc gào thét thổi vào mặt nhưng cậu lại thờ ơ, không hề cảm thấy đau đớn. Hình Phong đứng bên cạnh Ninh Tiêu, lén nhìn biểu cảm của cậu, chỉ thấy Ninh Tiêu hơi mím môi như đang dùng hết sức lực trên người để nhẫn nhịn điều gì đó.

Lần đầu tiên Hình Phong nhìn thấy một Ninh Tiêu như thế, giống như đang đứng lung lay bên vách núi.

"Ninh Tiêu …" Nhưng cho dù vào lúc này, Hình Phong cũng không thể không khống chế cảm xúc của mình, nhắc nhở cậu, "Còn 5 phút nữa."

Cách thời hạn bom nổ chỉ còn 5 phút đồng hồ, mà Trương Vĩ Vĩ vẫn chưa được cứu.

Ninh Tiêu mở mắt ra, đôi mắt đen láy nhìn cô gái ở đối diện, rõ ràng không có bao nhiêu cảm xúc nhưng lại khiến Liên Tây phải run rẩy.

Cô ta nắm chặt tay, cố gắng bình tĩnh rồi đẩy Trương Vĩ Vĩ tới trước.

"Cậu thắng, trả nó cho cậu."

"Bom đâu?"

"Trên người nó không hề có bom." Liên Tây nói.

Cái gì?

Hình Phong siết tay trừng cô gái đó. Chỉ bởi vì một trò chơi mà khiến Từ Thượng Vũ phải đeo trên lưng biết bao nhiêu nguy hiểm, khiến Ninh Tiêu phải chịu tra tấn khi đưa ra lựa chọn, nhưng đến cuối cùng lại nói với cậu ấy rằng cậu vốn không cần phải lựa chọn, bởi vì chẳng có quả bom nào ở đây cả.

Vậy thì tại sao Ninh Tiêu lại phải chịu những điều này? Tại sao Từ Thượng Vũ lại phải mất mạng? Chỉ bởi vì một trò đùa của Hách Dã mà thôi!

Cảnh sát đứng xung quanh cũng muốn nhào lên chặt cô gái đó ra thành tám khúc, nhưng bị Ninh Tiêu cản lại.

"Trên người Vĩ Vĩ không có bom." Ninh Tiêu nhìn cô ta, "Cô thì sao?"

Liên Tây thản nhiên cười.

"Quả nhiên đúng như lão Đại nói, không thể lừa được cậu." Cô ta nói xong thì cởi áo khoác, một bộ bom đang được cột rõ ràng trên người cô ta, trông rất đáng sợ. "Nếu cậu muốn vô hiệu hóa nó thì đến đây, một mình thôi."

Còn 3 phút.

Ninh Tiêu nhìn cô gái đang cột bom trên người đó, bỗng hiểu được kế hoạch của Hách Dã.

Ngay từ đầu đây đã là một trò chơi không công bằng. Hách Dã nói với cậu rằng có hai quả bom, rồi lại cố ý đánh lừa cậu và Từ Thượng Vũ, dụ ra phần lớn lực lượng cảnh sát, khiến cả thành phố này trở nên hoang mang. Nhưng mà mục đích của hắn cũng là vì chạy trốn nên mới đưa ra trò chơi này. Vậy thì bây giờ hắn đã trốn được ở đâu đó một cách an toàn rồi, đã sớm chuẩn bị rời khỏi thành phố Lê Minh. Mà Ninh Tiêu và Từ Thượng Vũ vẫn đang lọt vào cái bẫy của Hách Dã.

Trương Thất bị bắt, trở thành người hỗ trợ kỹ thuật cho bọn họ, điều này tạo cơ hội để Trương Thất liên lạc với Hách Dã, quả bom bắt buộc cần có Ninh Tiêu tự phá ngăn cản cậu tham gia vào những việc khác, Từ Thượng Vũ một thân một mình bị vây vào hoàn cảnh nguy hiểm nhất.

Ván cờ này, ngay từ đầu Hách Dã đã không định thua cuộc!

Ninh Tiêu từ từ đến gần Liên Tây, vô hiệu hóa quả bom theo chỉ dẫn của cô ta. Từ đầu đến cuối đều không thể mất tập trung, nếu chỉ cần làm sai lệch một bước thì tính mạng của tất cả mọi người ở đây đều sẽ khó mà giữ được.

"Cậu thật sự rất thông minh." Liên Tây nhìn cậu, "Nhưng người thắng cuối cùng vẫn là lão Đại." Cô ta nói thêm: "Sau khi phá bom, các cậu muốn làm gì tôi cũng được, có thể bắt tôi về tranh công đấy."

Ninh Tiêu cúi đầu, không nói gì.

Cảng biển thành phố Lê Minh.

"Chúng ta cứ đi thế hả?" Thanh Phù nhìn con thuyền đang dần đi xa,

Vì phải truy tìm quả bom nên ở cảng lúc này không có bao nhiêu cảnh sát. Bọn họ chuẩn bị đầy đủ, dễ dàng qua được hải quan. Chỉ cần vào được vùng biển quốc tế thì Hách Dã có thể hoàn toàn thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát trong nước, trở về với tự do.

Hách Dã đứng ở đầu thuyền, trên mặt không hề có vẻ vui sướng gì. Hắn nhíu mày, thân là người thắng lại không hề cảm thấy vui vẻ, bởi vì hắn hiểu mình không thắng được một ván nào, mà là bị Ninh Tiêu và Từ Thượng Vũ đuổi đi biệt xứ. Nếu không phải có bọn họ đuổi riết phía sau không bỏ thì hắn cần gì phải dùng một chiêu lưỡng bại câu thương thế này? Nhớ đến Từ Thượng Vũ hắn lại thấy tiếc nuối. Một người như Từ Thượng Vũ lại chết dễ dàng như thế đúng là đáng tiếc.

Hắn nghĩ một hồi, vẫn quyết định nên cẩn thận thì hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!