Đêm hôm đó, không ai về cả.
Đinh Nhất Ngôn ngồi một mình trước TV, điều khiển từ xa trên tay chuyển kênh liên tục mà không có mục đích.
Balo vừa vào nhà đã bị cậu vứt sang một bên vẫn còn ở chỗ cũ, tạp chí, tiểu thuyết và đồ ăn vặt vứt đầy trên bàn, dưới đất cũng hỗn độn.
Cậu đưa chân đá vỏ đậu phộng đầy dưới đất dọn đường đi rồi mở tủ lạnh xem có gì...! không có gì để ăn.
"Không có gì cả."
Cậu tức giận đóng sầm tủ lạnh, mặc kệ cơn đói.
Bây giờ mấy giờ rồi? Sắp mười hai giờ rồi đúng không? Nhưng mà vẫn chưa ai về.
Không một ai, ngoài bản thân cậu.
Nằm soài xuống mặt đất, vùi mặt vào khuỷu tay, cả người cậu cuộn lại dưới đất, chỉ để lại một cái bóng cô đơn trên vách tường.
"Lạnh quá..."
Cậu cúi đầu nỉ non, trong căn phòng trống trải không có ai trả lời.
Sau đó, cậu ngủ quên mất.
- ------
"Chứng cứ?" Từ Thượng Vũ kinh ngạc, "Về cái gì?"
"Về hung thủ đã g**t ch*t Đinh Nhất Ngôn, tôi nghĩ tôi có manh mối." Ninh Tiêu nói: "Nhưng mà điều kiện tiên quyết là, tôi muốn xem lại video theo dõi để xác nhận, được không?"
Từ Thượng Vũ cẩn thận nhìn biểu cảm của Ninh Tiêu, suy nghĩ vài giây rồi gật đầu.
"A Phi, đi lấy hết video theo dõi đêm hôm đó đến đây, chúng ta xem lại lần nữa."
Năm phút sau, bốn người tụ lại trước bàn xem video theo dõi của đêm xảy ra vụ án.
Bác sĩ tâm lý đã đi từ lâu.
Lúc này Từ Thượng Vũ không đoán được nghi phạm này đang nghĩ gì trong đầu, dường như suy nghĩ của cậu thay đổi liên tục.
Từ ban đầu cố gắng phủ nhận mình là hung thủ sau đó lại tự nghi ngờ mình, đến bây giờ vô cùng tự tin.
Đúng vậy, tự tin.
Từ Thượng Vũ nhìn thấy cảm xúc này trên mặt Ninh Tiêu, khóe mắt cong lên, khóe miệng hơi nhếch, đây là biểu cảm không chịu buông tha bất cứ thứ gì.
Điều này có nghĩa là Ninh Tiêu nắm giữ một chi tiết nào đó mà người khác không biết, nhưng nó cũng có tác dụng mấu chốt để kết thúc vụ án này.
Từ Thượng Vũ nhận ra điều này, hơi khó chịu nhíu mày.
Hắn không thích cảm giác có chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát.
"Chờ chút, phát lại đoạn lúc nãy đi."
Ninh Tiêu đột nhiên nói.
"Cậu muốn xác nhận điều gì?" Từ Thượng Vũ hỏi cậu.
Ninh Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái, nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!