Chương 27: Chim Sơn Ca Và Hoa Hồng 9

Xe còn chưa kịp dừng hết mà Triệu Vân và Lục Phi đã vội vàng chạy vào.

"Đội trưởng!" Lục Phi nói: "Bên ngoài có người đến, chúng tôi không giải quyết được."

"Ai?"

"Nhiều lắm." Triệu Vân nhìn xuống danh sách trên tay, "Cậu Ba của tập đoàn top 500, cháu ngoại của Thị trưởng, hình như còn một cậu Cả đến từ thủ đô nữa...!à, có cậu Hai nhà Sở trưởng."

Nghe một danh sách dài, Từ Thượng Vũ đau cả đầu, nhất là cái tên cuối cùng, hắn chán nản đưa tay lên xoa trán, "Cậu ta đến đây hóng hớt cái gì?"

Ninh Tiêu nhìn sắc mặt của hắn, vô cùng tò mò về người cuối cùng nọ, hình như có quen biết với Từ Thượng Vũ?

"Liên Dịch." Từ Thượng Vũ thấy vẻ mặt của cậu, giải thích: "Con thứ hai của trưởng Sở công an tỉnh, sinh viên năm tư Đại học Cảnh sát, không ngờ lần này lại dính dáng đến cậu ta."

"Là sao?" Ninh Tiêu hỏi.

"Quên nói cậu biết." Từ Thượng Vũ nói: "Thật ra sau khi cậu đưa con dao cho Quý Ngữ Thu, tôi kêu anh ta đối chiếu vân tay.

Điều tra ra được trên con dao đó ngoài dấu vân tay của hai nạn nhân thì chủ yếu là bốn người này."

Bây giờ, kết quả đối chiếu dấu vân tay vừa ra lò chưa được bao lâu mà bốn người này đã tìm tới cửa.

Từ Thượng Vũ căm giận nói: "Chắc chắn là thằng ranh Liên Dịch để lộ tin tức."

Ninh Tiêu nhìn Từ Thượng Vũ, hắn rất ít khi để lộ cảm xúc ra ngoài, trừ khi đối mặt với người quen.

"Xem ra quan hệ giữa anh là Liên Dịch khá tốt."

Từ Thượng Vũ bất ngờ, chưa kịp trả lời thì Lục Phi đã vội vàng chạy vào ngắt lời, "Nào chỉ có tốt? Đội trưởng của chúng tôi là đàn anh của cậu Hai Liên, lúc còn ở trường thường được đội trưởng giúp đỡ, Liên Dịch là fans trung thành số một của đội trưởng, gọi là tới ngay!"

Những lời dào dạt đắc ý thổi phồng sự ngưỡng mộ của Liên Dịch với Từ Thượng Vũ của Lục Phi lọt vào tai Ninh Tiêu, cậu chỉ ồ một tiếng như chất chứa nhiều điều.

"Mới vừa soạn được danh sách nghi phạm mà bốn người này đã chủ động tới cửa.

Cậu fans bé nhỏ của anh có âm mưu gì thế?"

Bị Ninh Tiêu nhìn bằng ánh mắt như thế, Từ Thượng Vũ hơi xấu hổ, hắn ho vài tiếng, nói: "Không cần biết là bọn họ đang muốn gì, tôi cũng phải ra gặp một lần." Hắn đứng dậy, chuẩn bị đẩy cửa ra ngoài.

"Chờ đã, tôi cũng muốn gặp bọn họ."

"Cậu?" Từ Thượng Vũ quay lại, do dự nói: "Nhưng mà tôi nghĩ lúc này cậu nên điều tra trong âm thầm thì tốt hơn, chuyện ngoài đó cứ để tôi." Đây là dự định của Từ Thượng Vũ, hắn và Ninh Tiêu, một người ngoài sáng, một người trong tối, sẽ dễ tóm được nghi phạm hơn nhiều.

Ninh Tiêu cười, "Tôi nói đi gặp bọn họ chứ có nói phải lộ thân phận đâu?"

......!

"Từ Thượng Vũ sao còn chưa đến nữa?"

Trong phòng, bốn vị thiếu gia thân phận khác nhau cùng ngồi, ai nấy đều ôm tâm sự riêng.

Bọn họ vừa mới biết mình bị liệt vào danh sách nghi phạm giết người đã bị Liên Dịch gọi đến đây.

Theo như cậu ta nói, lúc này mà lùi bước càng có vẻ giống như chột dạ.

Vì thế nên bốn vị thiếu gia có địa vị không bình thường này mới hẹn nhau cùng đến, hòng chứng tỏ mình trong sạch, cũng nhằm bày tỏ ý bắt tay nhau tạo áp lực cho cảnh sát.

Mà lúc này đến thật rồi, nghĩ lát nữa mình sẽ phải bị cảnh sát hỏi cung, vẫn có người đứng ngồi không yên.

Người này là cháu ngoại của Thị trưởng, Nhậm Đạt Chí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!