Phàn Kỳ không biết nên hình dung Tề Việt thế nào, nói cho cùng là cậu ta bị tình yêu dắt mũi đi, hay là tình yêu bị cậu ta dắt mũi đi.
Rõ ràng từng quen rất nhiều bạn trai rồi nhưng vẫn rất ngây thơ, khi yêu thì một lòng thủy chung, thế nhưng cũng chẳng chịu giao trọn vẹn trái tim mình cho ai. Duy chỉ một tháng này thôi, Tề Việt đã đề cập tới ba người đàn ông với cậu rồi.
"Nhưng mà lần này không giống nha!"
Tề Việt sau khi lên xe lại lần nữa cường điệu:
"Anh ấy thật sự là cực kỳ cực kỳ được luôn ấy!"
Phàn Kỳ ừa ừa hai tiếng, đeo dây an toàn vào:
"Ok ok, cái gì cũng rất được."
Tề Việt nói:
"Đến lúc đó mày nhớ giúp tao nha, nghe nói ảnh rất khó thu phục."
Phàn Kỳ cười:
"Tin tưởng tao như vậy à?"
Tề Việt rất nghiêm túc gật đầu: Đương nhiên.
Hôm nay Tề Việt tự mình đưa bữa sáng từ nhà hàng năm sao tới cửa, còn giúp Phàn Kỳ tưới hoa trong nhà, cho cá ăn. Cũng chỉ có những lúc thế này, Phàn Kỳ mới có thể hưởng thụ được đãi ngộ tốt đến như vậy.
Đi được một lúc, Phàn Kỳ hỏi Tề Việt:
"Đối phương là kiểu người như thế nào?"
Tề Việt suy nghĩ một chút rồi nói:
"Là một người rực rỡ như ánh mặt trời, dù đứng ở nơi nào, anh ấy đều có thể tỏa sáng. Không chỉ có như vậy, anh ấy còn cho người ta cái cảm giác được đắm mình trong gió xuân. Lúc mày ở bên cạnh anh ấy sẽ luôn có thể cảm nhận được cơn gió ấm áp, từ một nơi xa xôi……"
Phàn Kỳ ngắt lời: Được rồi được rồi.
Tề Việt cười xoay người lại:
"Xíu nữa là được gặp anh ấy rồi, ảnh cũng ở lại hai ngày."
Phàn Kỳ hỏi: Là mày mời à?
Tề Việt lắc đầu:
"Không thể nói như vậy, anh ấy là bạn của bạn tao, chẳng qua tao nghe anh ấy sẽ tới, nên mới quyết định đi."
Phàn Kỳ a một tiếng thật dài:
"Thế tao đúng là công cụ hình người Phàn Kỳ."
Tề Việt cười:
"Tao phát bao lì xì cho mày!"
Phàn Kỳ tỏ ra giàu có hào sảng: Bố mày không cần.
Tề Việt nghĩ rồi nói:
"Tao cày số liệu cho mày."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!