Chương 57: Phiên ngoại 1

Thẩm Khinh Lãng ✘ Tịch Hoan

Phiên ngoại: Danh sách nguyện vọng của Cậu Bé Bọt Biển

Khi Cậu Bé Bọt Biển ăn xong hamburger bom, Bạch Tuộc khóc rất thương tâm, cũng thề rằng sẽ cho Cậu Bé Bọt Biển trải qua một ngày vui sướng nhất, dành rất nhiều rất nhiều tình cảm nhấn chìm Cậu Bé Bọt Biển.

———

Tịch Hoan vẫn luôn nhớ kỹ chuyện này.

Chiếc váy được Thẩm Khinh Lãng thêu hình Bạch Tuộc hiện cô không mặc, nhưng vẫn đặt trong tủ quần áo.

Đại khái cũng hơi giống tín vật đính ước nhỉ?

Vài ngày trước Lễ Tình Nhân, tất cả các cửa hàng đều bắt đầu marketing, nhiều cô gái trong đoàn múa ba lê của Tịch Hoan cũng nhận được hoa tươi.

Cô đương nhiên cũng có, nhưng là chúc mừng, chứ không phải theo đuổi.

Bây giờ gần như hầu hết khán giả đều biết cô có bạn trai, lại còn đã đính hôn, tuy chưa kết hôn nhưng cũng sắp.

Đã hơn một năm kể từ ngày tốt nghiệp.

Đây cũng là Lễ Tình Nhân đầu tiên của Tịch Hoan và Thẩm Khinh Lãng sau khi tốt nghiệp.

Tịch Hoan với Vưu Vi nói đến chuyện này, Vưu Vi bảo: "Cậu hỏi trực tiếp đi, chắc chắn cậu ta sẽ nói cho cậu."

Tịch Hoan lắc đầu: "Thế không được, phải bất ngờ."

Vưu Vi cạn lời: "Vậy đi, tớ làm cho các cậu một bảng câu hỏi rồi để cho cậu ta tự điền, cậu ta sẽ không nghi ngờ đâu."

Mắt Tịch Hoan sáng lên: "Có thể, cảm ơn cậu nhé.

"Làm một bảng câu hỏi không khó, ngay hôm sau Vưu Vi đã gửi cho cô một liên kết, trên đó đều là các vấn đề liên quan đến bạn trai bạn gái. Nhìn qua thật sự giống như có chuyện. Nếu không phải cô biết nội tình, e rằng cũng chẳng hoài nghi. Với mạch não của Thẩm Khinh Lãng, chắc chắn không đoán được mục đích của cô, cô có thể thu xếp ổn thoả. Buổi tối, Tịch Hoan với Thẩm Khinh Lãng gọi điện thoại, cô giả bộ vô tình hỏi:"Anh có chuyện gì rất muốn làm không?"

Thẩm Khinh Lãng không rõ nguyên nhân, nhưng cậu vẫn nghiêm túc suy nghĩ: "Có."

Tịch Hoan cười cong mắt, tâm trạng tốt đẹp: "Vưu Vi đang làm một bảng câu hỏi. Nếu anh có thì em sẽ gửi qua cho anh, anh điền giúp một chút rồi in ra.

"Bảng câu hỏi như thế này, trong trường học đã làm vô số lần. Thẩm Khinh Lãng không nghi ngờ. Sau khi nhận được, mở ra mới phát hiện phía trên có rất nhiều vấn đề liên quan đến chuyện yêu đương. Trách không được lại tìm cậu. Thẩm Khinh Lãng nghĩ thầm, với tư cách là một người có vị hôn thê, cậu thích hợp nhất để trả lời bảng câu hỏi này. Vấn đề trên đó đều rất đơn giản. Thẩm Khinh Lãng in ra rồi điều vào một cách nhanh chóng, rất nhanh đã đến câu thứ hai từ dưới lên. —"Có muốn làm chuyện gì đó với người yêu không? Có thể liệt kê, không hạn chế số lượng.

"Đương nhiên là có, có rất nhiều rất nhiều. Thẩm Khinh Lãng gần như không chút chần chờ, viết từng cái từng cái một cái, nhưng cuối cùng cộng lại mới viết được hơn hai mươi điều. Cậu cảm thấy nhiều như vậy hẳn là đủ rồi. Câu cuối cùng —"Ngoài những điều trên, có chuyện gì đặc biệt muốn làm với người yêu của mình không? Không hạn chế số lượng.

"Thẩm Khinh Lãng ngồi đó suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng chỉ điền ba thứ. ——— Trước Lễ Tình Nhân một ngày, Tịch Hoan đến lấy bảng câu gỏi. Thẩm Khinh Lãng còn đặt riêng vào một cặp văn kiện, nói:"Em đừng nhìn."

Tịch Hoan giả vờ tức giận: "Sao em không thể nhìn?"

Thẩm Khinh Lãng lại hối hận: "Vậy... Vậy em xem đi.

"Dù sao cũng viết lời trong lòng, bị nhìn thấy vẫn hơi ngượng ngùng, nhưng cậu cũng mong Tịch Hoan xem một chút. Vô cùng mâu thuẫn. Tịch Hoan mở ra ngay trước mặt cậu. Những câu hỏi phía trước đều rất đơn giản, như kiểu yêu đương bao lâu, cảm giác tình yêu cuồng nhiệt là gì. Thẩm Khinh Lãng đương nhiên đều viết được. Lúc nhìn đến hai câu cuối cùng, Tịch Hoan sửng sốt. Thật lâu sau, cô ngẩng đầu hỏi:"Cậu Bé Bọt Biển liệt kê cả một cuộn giấy, kéo dài trọn vẹn hai mét, anh chỉ viết có một chút như vậy à?

"Tổng cộng chỉ có hai mươi chuyện, ngoài dự đoán của cô. Thẩm Khinh Lãng suy nghĩ, ngượng ngùng nói thầm:"Anh sợ viết nhiều quá, đến lúc đó Vưu Vi lại nói anh."

Tịch Hoan: "...

"Lý do này có thể nói là rất đơn giản. Trên đó là tất cả những điều mà các cặp đôi yêu nhau thường làm, bao gồm đi công viên trò chơi, đi hẹn hò, hoặc là cùng xem phim. Điều đặc biệt sau cùng, có ba cái. Tịch Hoan nhìn vào hai cái sau, yên lặng không nói gì. Tất nhiên bây giờ cô không có cách nào thực hiện được, trước mắt chỉ có thể hoàn thành chuyện thứ nhất — ngắm mặt trời mọc. Thấy Tịch Hoan nhìn mình, Thẩm Khinh Lãng nói:"Chỉ muốn ở cùng em.

"Cậu muốn cùng Tịch Hoan ngắm mặt trời mọc, sau đó cùng nhau trải qua cảnh hoàng hôn, cả ngày đều ở bên cô. Tịch Hoan nói một cách tự nhiên:"Em về giao cho Vưu Vi.

"Nếu muốn ngắm mặt trời mọc thì chắc chắn phải cắm trại, ban đêm lạnh, vả lại thời tiết bây giờ vẫn còn đang ở mùa đông. Dù đã ấm lên một chút, nhưng vẫn rất lạnh. ——— Vào ngày Lễ Tình Nhân, Thẩm Khinh Lãng mua hoa cho Tịch Hoan. Lúc đưa đến đoàn múa ba lê, tất cả các cô gái ở đây đều biết cậu, thấy cậu ôm hoa tới đều trêu ghẹo."Ồ, tới hẹn hò à."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!