Edit: FlantyBuổi sáng ngày hôm sau, ánh nắng mặt trời rực rỡ.
Bởi vì thời tiết ở trong núi đã trở lạnh, nên buổi sáng cần phải mặc áo dài tay, đôi khi còn có thể mặc cả áo khoác.
Buổi sáng Tịch Hoan có một tiết, Vưu Vi cũng có.
Lúc các cô đi tới văn phòng, vừa vặn là thời gian tan học, các em học sinh đều vô cùng vui vẻ chào hỏi các cô.
Nếu muốn nói thích nhất điều gì ở những đứa trẻ này, có lẽ là sự đơn thuần vì không tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
Tịch Hoan cảm khái một chút, rồi đi vào văn phòng.
Ngay khi bước vào, cô liền cảm nhận được có một tầm mắt dừng lại trên người mình, nhưng lúc cô nhìn qua, người nọ lại cúi đầu xuống.
Tịch Hoan nghĩ ngợi, cười thầm.
Cô tỏ vẻ không nhìn thấy, ngồi vào vị trí trước bàn mình, sửa soạn lại giáo án lát nữa cần dùng đến.
Tịch Hoan muốn thúc đẩy cơ hội này, nên không nghĩ nhiều đến Thẩm Khinh Lãng.
Có vẻ Nguyễn Văn đã nhận ra điều gì đó, mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Khinh Lãng không tốt, cậu ta liền vui vẻ.
Ai bảo cậu là tình địch cơ chứ.....
Giữa trưa, Trần Tuyết Dương và Thẩm Khinh Lãng cùng đi ra ngoài, hôm nay bọn họ muốn vào nội thành.
Trần Tuyết Dương mua đồ của mình xong, lại hỏi: Cậu muốn đi đâu?
Thẩm Khinh Lãng nói: Chợ hoa và chim.
Mặc dù Trần Tuyết Dương không biết đi đến đó làm gì, nhưng vẫn lái xe thẳng đến một khu chợ hoa và chim lớn nhất.
Trong chợ rất ồn ào náo nhiệt, các chậu hoa được đặt ở nhiều nơi khác nhau, ganh đua khoe sắc, gần như dưới mái hiên của mỗi cửa hàng đều được treo lồng sắt, vẹt và chim cứ kêu không ngừng.
Trần Tuyết Dương tò mò đi theo sau Thẩm Khinh Lãng.
Cuối cùng, Thẩm Khinh Lãng dừng lại trước một cửa hàng, Trần Tuyết Dương thấy cậu ngồi xổm trên mặt đất, nhìn một con rùa đen nhỏ.
"Ông chủ, bao nhiêu tiền một con?"
Sáu đồng.
Thẩm Khinh Lãng chạm vào rùa đen, hỏi:
"Không thể một được sao?"
Ông chủ lắc đầu,
"Không được, vậy thì tôi lỗ vốn mất, thấp nhất mười đồng, nếu cậu mua hai con chỉ mười đồng."
Trần Tuyết Dương trợn mắt há mồm, một con rùa đen rẻ như vậy á?
Thẩm Khinh Lãng đứng lên đi.
Trần Tuyết Dương tò mò theo sau hỏi:
"Rẻ như thế, cậu lại không thiếu tiền, cứ mua luôn đi."
Thẩm Khinh Lãng nghiêm túc nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!