Chương 33: (Vô Đề)

Edit: FlantyVưu Vi nghe xong thì muốn cười.

Cô ấy lập tức tìm một gói biểu cảm 666 gửi riêng cho Tịch Hoan: 

"Vì em mà đánh call[1], cô gái của anh."

[1] Vì em mà đánh call là cụm từ được lưu hành trên internet, thường sử dụng để biểu đạt sự cổ vũ, yêu thích đối với người nào đó.

Xem xem người đã dụ dỗ thiếu niên ngây thơ yêu không muốn buông.

Trong văn phòng có tổng cộng năm người, hầu như tất cả đều biết sự ái muội giữa Tịch Hoan và Thẩm Khinh Lãng.

Tịch Hoan đáp lại cô ấy:

"Cậu chỉ biết xem náo nhiệt."

Vivi:

"Sao, cậu làm còn không cho tớ nhìn."

Vưu Vi hừ hừ gửi đi, sau đó nói trong văn phòng:

"Còn tiếp tục không? Ván kế tiếp chắc chắn tôi sẽ không thua."

Trần Tuyết Dương nói:

"Tiếp tục tiếp tục tiếp tục."

Cậu ta đã quen với chuyện Thẩm Khinh Lãng và Tịch Hoan rải đường, đã đến trình độ có thể hoàn toàn làm lơ, vẫn là chơi trò chơi vui hơn.

Tịch Hoan cũng nói: Vậy tiếp tục đi.

Thẩm Khinh Lãng dĩ nhiên không có ý kiến.

Sau khi rời khỏi phòng, Vưu Vi lại chọn kịch bản một lần nữa.

Có thể do vận khí tốt của Tịch Hoan đều sử dụng hết trong ván này rồi, nên phía dưới không còn có vận khí như vậy nữa.

Khi cô không phải hung thủ, không chỉ bị oan uổng mà còn thua.

Một người duy nhất không bỏ phiếu cho cô là Thẩm Khinh Lãng, nhưng một người cũng không có tác dụng gì, ba người đều bỏ phiếu.

Vưu Vi không khách khí mà cười nhạo:

"Ha ha ha ha ha ha, tớ nhất định liều chết với cậu, ai bảo cậu làm tớ thua cơ."

Trần Tuyết Dương luôn đi theo hướng gió.

Nhưng cậu ta cũng rất vui sướng khi người gặp họa, nói:

"Thầy Thẩm vẫn rất từ bi, một lần cũng không bỏ phiếu, chẳng chuyên nghiệp chút nào."

Thẩm Khinh Lãng nghiêm túc nói:

"Tớ phân biệt rất nghiêm túc."

Ngụ ý, không phân biệt được cũng không thể trách cậu.

Vưu Vi với Trần Tuyết Dương đều cười lạnh, nếu điều này cậu cũng không phân tích ra, hai người họ sẽ viết ngược tên mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!