Chương 49: (Vô Đề)

Đường Nhiễm im lặng cúi đầu.

Hai người trên bậc thang yên tĩnh mấy giây, cuối cùng Lạc Trạm nghe thấy cô gái nhỏ thấp giọng đáp: "Anh lừa em."

Lạc Trạm: "Không lừa em. Là thật mà."

"Anh rõ ràng đang gạt em, sao có thể có cách chữa trị đó được?" Cô gái tức đến độ bắt đầu nói lắp: "Không khoa học!"

Lạc Trạm bị dáng vẻ nghiêm túc bàn luận vấn đề học thuật này của cô chọc cười, nhưng vẫn cố gắng tỏ vẻ nghiêm túc đáp: "Em nói khoa học là y học, phương thuốc dân gian này cũng có tính khoa học mà, chỉ có điều không phải giải thích bằng khoa học logic, mà là một ngành học khác."

Đường Nhiễm do dự mấy giây, vẫn không chịu được tính tò mò, nghiêng đầu nghi ngờ hỏi: "Là gì cơ?"

Lạc tiểu thiếu gia biếng nhác cong mắt, bắt đầu chém gió: "Là tâm lý học."

"Hả?"

"Tâm lý học đã chứng minh khi được hôn, sẽ giải phóng hormone Oxytocin kích thích não bộ sản sinh ra cảm giác vui vẻ, hạnh phúc. Loại tâm lý này đánh lừa các giác quan khiến cơ thể cảm thấy thoải mái và giảm đau đớn."

"…"

Đường Nhiễm nghe thấy vậy đột nhiên lâm vào trầm tư.

Mặc dù cô vô cùng nghi ngờ sự đáng tin của bài thuốc dân gian kia, nhưng sau khi nghe Lạc Trạm nói lại cảm thấy hình như rất có lý.

Lạc Trạm nhìn cô gái nhỏ lại lâm vào trầm tư, tâm trạng muốn trêu chọc cô lại càng dâng cao: "Sao nào? Không tin lời anh à?"

Lạc Trạm vừa nói vừa bước xuống hai bậc thang, đứng cùng bậc thang với Đường Nhiễm. Anh nghiêng người sang, đặt tay lên tay vịn cầu thang phía sau lưng Đường Nhiễm tránh cho cô khỏi hụt chân té ngã.

Sau đó mới cà lơ cà phất cười rộ lên: "Không tin chỗ nào, nói anh nghe, anh sẽ giải thích cho em."

Đường Nhiễm im lặng vài giây, nhỏ giọng đáp: "Vì sao hôn lại kích thích đại não sản sinh ra cảm giác vui vẻ?"

"…"

Yên lặng vài giây, một tiếng cười vui vẻ đột nhiên vang lên.

Đường Nhiễm khó hiểu nhíu mày: "Tại sao anh lại cười?"

"Bởi vì vấn đề này thuộc về kiến thức chuyên sâu…" Lạc Trạm dừng lại một lát, "Cần nghiên cứu cao hơn mới hiểu được."

Đường Nhiễm mím môi không nói lời nào.

Cô cảm thấy Lạc Trạm vừa rồi không phải khen cô mà rõ ràng đang cười nhạo cô.

Lạc Trạm nhìn cô gái nhỏ bị mình chọc ghẹo đến buồn bực nên đành thấp giọng ho một tiếng kiềm chế tâm tư không đứng đắn của mình. Suy tư vài giây anh nói: "Đại não có chức năng kiểm soát suy nghĩ, trí nhớ, cảm xúc, xúc giác, kỹ năng vận động,… và mọi quá trình điều chỉnh cơ thể. Vùng hạ đồi trong đại não phụ trách về cảm xúc. Tức là nhận tín hiệu từ cơ thể và phân tích, điều tiết vật chất phù hợp phản ứng lại với tín hiệu nhận được.

Khi hôn hệ thần kinh sẽ chi phối cơ thể sản xuất lượng hoóc môn adrenaline có tác dụng giảm đau. Những hành vi khác tương tự việc hôn cũng có thể đạt đến hiệu quả giống vậy."

Đường Nhiễm: "Hệ thần kinh? Điều tiết?"

Lạc Trạm kiên nhẫn giải thích: "Ừ. Thế này nhé, ví dụ như khi một loại cảm xúc hưng phấn kích thích hệ thần kinh, đại não sẽ sản sinh ra các phản ứng đáp trả lại kích thích đó, kích thích tuần hoàn máu, tăng tốc độ lưu chuyển hồng cầu, kích thích hệ thống phản xạ, cuối cùng…"

Lạc Trạm giơ tay, điểm nhẹ vào trán Đường Nhiễm: "Nó sẽ nói cho em biết, hiện tại tim em đang đập nhanh hơn, hô hấp gấp gáp hơn bình thường, thậm chí lòng bàn tay sẽ ra nhiều mồ hôi, toàn thân ở trạng thái hưng phấn."

Đối với các lĩnh vực kiến thức lạ lẫm, Đường Nhiễm luôn vô cùng tò mò và đam mê học hỏi, nghiên cứu. Bình thường có rất ít người kiên nhẫn nói chuyện phiếm với cô, càng không có ai giống Lạc Trạm tỉ mỉ giải thích cho cô những vấn đề cô hiếu kỳ.

Cho sau khi nghe những điều Lạc Trạm nói, cô gần như quên hết tất cả mọi cảm giác thoải mái trước đó, chăm chú nghe những điều anh chia sẻ.

Nghe xong, Đường Nhiễm tò mò hỏi: "Anh cũng từng trải qua trạng thái này sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!