Chương 36: (Vô Đề)

"Lão tiên sinh, ngài bớt giận, nổi nóng hại thân."

Trong phòng sách chính của nhà họ Lạc, quản gia Lâm tận lực khuyên nhủ.

Ông lão ngồi trên ghế salon, giận đến đen mặt, nghe thế hừ lạnh một tiếng: "Tôi nhìn thằng nhóc đó rõ ràng là muốn tôi tức chết mới hả lòng, hả dạ nhỉ? Chưa nói đến việc việc xấu hổ này mà truyền đến nhà họ Đường thì sẽ ra sao, riêng cái hành động của nó —— thằng nhóc này cả ngày cắm đầu trong phòng thí nghiệm đến váng đầu rồi, còn dám mang một cô bé chưa thành niên đến nơi xa xôi hẻo lảnh, chỉ hai người đi với nhau?"

Ông cụ Lạc càng nói càng tức, đập mạnh tay xuống bàn: "Lâm Dịch, anh nói xem, anh nói xem có phải thằng nhóc đó muốn tôi tức chết hay không?"

Quản gia Lâm ôn hòa cười lên giọng hòa giải: "Lão tiên sinh, ngài bớt giận. Mặc dù tính tình tiểu thiếu gia ngang bướng, bất tuân nhưng cũng là người có nguyên tắc, biết phân biệt phải trái. Tôi nghĩ là người kia hiểu sai nên báo lầm, sự việc chưa chắc đã giống như họ nói."

Ông cụ Lạc nhíu mày, vẫn vô cùng tức giận, nhưng không nói gì nữa.

Ngồi trên ghế sofa trầm tư hồi lâu, cuối cùng ông gật gật đầu, nói: "Lâm Dịch, anh cho người đi thăm dò xem, gần đây thằng nhãi thối Lạc Trạm kia hay qua lại với ai, thường đi đâu."

Lâm Dịch sửng sốt một chút, ngẩng đầu: "Lão tiên sinh, cái này không tốt lắm đâu. Ngộ nhỡ để tiểu thiếu gia biết được, chắc chắn sẽ rất giận dỗi ngài cho xem."

"…" Ông cụ Lạc giận đến vểnh râu lên: "Là tôi chiều hư cái thằng nhóc ngang bướng đó, khiến tên nhóc cứng đầu đó càng ngày càng vô pháp vô thiên, không coi ai ra gì."

Quản gia Lâm cười cúi đầu: "Tôi thấy thiếu gia rất tốt, dù sao giờ hoạt bát hơn rất nhiều so với tính cách hướng nội, quái gở, không nói không rằng hồi còn nhỏ. Nếu không phải do việc kia, chắc tính cách cậu chủ cũng không…"

Quản gia Lâm nói đến đây, nụ cười lập tức vụt tắt, vội vàng khom người: "Xin lỗi tiên sinh là tôi lắm mồm."

Ông cụ Lạc như thể vừa thoáng giật mình.

Đến khi Lâm Dịch nói xong, mắt ông cụ Lạc hơi động như vừa tỉnh lại. Ông thở dài một hơi, khoát tay: "Chuyện đã qua, đừng nhắc lại nữa."

Quản gia Lâm do dự một chút nói: "Tôi biết lão gia sợ tiểu thiếu gia nhớ đến đoạn hồi ức ác mộng kia, nhưng đã như vậy, tại sao ngài còn để cho thiếu gia tiếp xúc với vị tiểu thư Đường Nhiễm kia."

Ông cụ Lạc cau mày: "AI chính là sở trường của thằng nhóc này…"

Quản gia Lâm không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe.

An tĩnh một lát, ông cụ Lạc lại mở miệng: "Nói cho cùng, vẫn là vì Lạc Trạm mà cô bé kia phải chịu thua thiệt. Mặc dù bản thân nó không nhớ rõ… Tôi làm cầu nối giúp nó, cũng coi như là để thằng nhóc nhà chúng ta trả nợ ân tình cô bé kia."

Quản gia Lâm do dự: "Vậy chẳng thà nói hết sự thật cho cô bé nhà họ Đường kia."

"Đến cùng vẫn chỉ là một đứa bé, không có gì đảm bảo con bé sẽ không quay lại tìm Lạc Trạm." Ông cụ Lạc lắc đầu: "Lại nói, anh quên năm đó tôi đã đáp ứng nhà họ Đường điều gì nhà đó mới chịu đón cô bé từ cô nhi viện hay sao?"

Lâm Dịch im lặng.

Mấy giây sau ông ta cười khổ: "Bà cụ của nhà họ Đường đúng làm tâm ngoan thủ lạt."

"Nếu như bà ấy không tàn nhẫn, thủ đoạn, vậy thì đã không thể đưa nhà họ Đường từ tay lũ sài lang hổ báo đi đến được ngày hôm nay. Nhưng dù bà ta có tàn nhẫn, ngoan độc thế nào đi chăng nữa cũng chẳng còn quan trọng. Những người già chúng tôi chẳng bao lâu nữa sẽ trở về với cát bụi, chung quy tương lai phía trước vẫn phụ thuộc vào lớp trẻ."

Quản gia Lâm ôn tồn nói: "Lão tiên sinh sống lâu trăm tuổi, đừng nói đến việc này nữa, lời này không phải lời tốt."

Ông cụ Lạc cười gằn.

Hồi lâu sau, tựa như ông vừa quyết định điều gì. Ông chậm rãi gõ gõ thành ghế: "Anh liên lạc với nhà họ Đường, báo với họ 3 ngày nữa tôi sẽ đưa thằng nhãi cứng đầu kia đến bái phỏng."

Quản gia Lâm ngẩn người một lát, ngạc nhiên nói: "Lão gia tự mình đi?"

"Tôi không đi thì thằng nhóc cứng đầu kia có chịu đi hay không chứ?"

Quản gia Lâm do dự một lát, thành thật, chậm rãi nói: "Tôi lo lắng. Kể cả ngài có đi, tiểu thiếu gia cũng chưa chắc đã đồng ý qua đó."

"…Hừ." Ông cụ Lạc cười lạnh: "Thằng nhóc đó không muốn đi cũng không được. Tôi tự có biện pháp xử lý nó."

Lạc Trạm theo hướng dẫn, lái xe vào thành phố M, xuôi theo con đường dọc bờ hồ đến được biệt thự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!