Đường Nhiễm cúi đầu trầm mặc.
Trên cầu thang an tĩnh vài giây, Lạc Trạm mới nghe thấy cô thấp thấp mà nói: "Anh gạt em."
Lạc Trạm: "Không có lừa em, là sự thật."
"Anh chính là gạt em, sao có thể có loại này chứ," cô tức giận đến nói lắp, "Phương thuốc cổ truyền không khoa học?"
Lạc Trạm bị một bộ nghiêm túc thảo luận học thuật của cô nhịn không được muốn cười, nhưng anh vẫn là nỗ lực kéo lại: "Em nói khoa học là khoa học của y học, còn cái phương thuốc cổ truyền này cũng có khoa học, chỉ là không cùng một ngành học với cái em nói."
Đường Nhiễm do dự vài giây, vẫn là nhịn không được lòng hiếu học, ngẩng đầu hồ nghi hỏi: "Vậy anh nói chính là ngành học gì vậy?"
Lạc tiểu thiếu gia lười biếng mà cười rộ lên, bắt đầu nói hươu nói vượn: "Tâm lý học."
"Hả?"
"Tâm lý học đã nói, bị hôn môi có thể kích thích đại não sinh ra cảm xúc sung sướng, loại cảm xúc này sẽ trợ giúp hệ thống cảm quan bỏ qua đau đớn ở một trình độ nhất định."
"......"
Đường Nhiễm nghe được lâm vào trầm tư.
Tuy rằng cô rất nghi ngờ về độ tin cậy của cái phương thuốc cổ truyền này, nhưng nghe Lạc Trạm nói dường như lại rất có đạo lý.
Lạc Trạm nhìn bộ dáng trầm tư của cô, tâm tư trêu chọc cô lại càng lớn hơn: "Sao, không tin tôi nói?"
Lạc Trạm vừa nói một bên vừa bước xuống hai bậc, đến tay vịn cầu thang chỗ Đường Nhiễm thì dừng lại. Anh nghiêng người, chống tay vịn chặn khoảng trống phía sau Đường Nhiễm, để tránh cô dẫm phải khoảng không thì ngã mất.
Sau đó Lạc Trạm mới lười nhác mà cười rộ lên: "Câu nào không tin, tôi giải thích cho em nghe."
Đường Nhiễm trầm mặc hai giây, nhẹ giọng hỏi: "Hôn môi vì sao sẽ kích thích đại não sinh ra cảm xúc sung sướng?"
"......"
Không khí an tĩnh vài giây, theo sau vang lên tiếng cười ép tới khàn khàn sung sướng.
Đường Nhiễm mờ mịt: "Anh cười cái gì?"
"Bởi vì đây là một......" Lạc Trạm dừng lại, "Vấn đề học thuật đặc biệt hay."
Đường Nhiễm nhấp miệng không nói lời nào.
Cô cảm thấy Lạc Trạm mới không phải là khen vấn đề của cô, càng giống như cười nhạo cô hơn.
Lạc Trạm nhìn ra cô có chút bực khi bị mình chọc, chỉ phải ho một tiếng khắc chế trêu đùa không đứng đắn. Suy tư vài giây, anh nói: "Trong đại não có một số chất điều tiết thần kinh, sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc. Hôn môi chỉ là ảnh hưởng tới việc tiết ra chất thần kinh này, những hành vi khác cũng có thể có hiệu quả tương đồng."
Đường Nhiễm: "Điều tiết thần kinh?"
Lạc Trạm kiên nhẫn mà giải thích: "Ừ. Ví dụ như một trong những chất điều tiết thần kinh được thúc đẩy bởi sự phấn khích, khi đại não đã chịu kích thích bên ngoài và sự tiết dịch của nó tăng lên, nó có thể làm tăng sức co bóp của cơ tim, và sau đó gia tăng lượng máu tim, tăng tốc độ lưu thông máu khắp cơ thể, kích thích các phản ứng tiếp theo ở tất cả các cấp của hệ thống, và cuối cùng......"
Lạc Trạm giơ tay, điểm nhẹ vào cái trán của cô, "Nó sẽ nói cho em, em hiện tại cả người đều có một loại tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập thậm chí lòng bàn tay ẩm ướt, cả người nóng lên hưng phấn."
Đường Nhiễm đối với lĩnh vực xa lạ chưa tiếp xúc qua trong lòng vĩnh viễn có một loại hiếu học. Bình thường rất ít người cùng cô nói chuyện phiếm, càng sẽ không giống Lạc Trạm kiên nhẫn mà giải thích cho cô những cái vấn đề mà cô tò mò.
Cho nên từ lúc Lạc Trạm mở miệng, cô đem cảm giác không thoải mái trước đó hoàn toàn quên mất, một lòng nghe anh nói chuyện.
Lạc Trạm ngoài ý muốn nhìn phía cô: "Vì sao lại hỏi tôi?"
"Bởi vì, anh dường như rất hiểu biết cái đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!