Năm 2009, Trung Quốc.
Sau khi bị bắt được ở sân bay, lại trải qua khắc khẩu và chiến tranh như thế nào, Thịnh Huân Thư đã quên mất.
Nhưng sau đó, cuối cùng anh cũng có thể trở lại trường học, tiếp tục học nghiệp của mình.
Anh ở Bắc Kinh, một nơi cách xa người nhà, anh biết nhà của Hứa Gia Niên đã được bán, người mua hình như là một đôi vợ chồng, đang có kế hoạch sang năm sinh con.
Rồi sau đó mẹ anh gọi điện thoại đến, nhà bọn họ cũng chuẩn bị bán, bởi vì ba anh nghi ngờ người trong khu cư xá biết việc của anh và Hứa Gia Niên, ở sau lưng chỉ trỏ bọn họ.
Thời điểm nói những chuyện này, trong giọng mẹ Thịnh như ẩn chứa sự chỉ trích.
Nhưng nội tâm Thịnh Huân Thư không còn bất cứ cảm giác nào. Thậm chí ngay cả một câu Đừng bán nhà anh cũng lười nói, không có ai để ý điều anh nói cả.
Anh cúp điện thoại, một lần nữa tập trung tinh thần vào việc đến nước Mĩ gặp Hứa Gia Niên.
Hứa Gia Niên gặp được Thịnh Huân Thư.
Bên ngoài trường học của hắn, người từ quốc nội phong trần mệt mỏi chạy tới, giày thể thao dơ bẩn, quần áo đầy nếp nhăn, cũng không để ý cả vài vết nhọ trên mặt.
Trong khoảnh khắc bọn họ gặp nhau, hai mắt Thịnh Huân Thư phát sáng, trong mắt đều là hắn, trong mắt chỉ có hắn.
Giống như suy nghĩ của mình.
Đã có nhiều dấu hiệu từ quá khứ cho thấy ngày hôm nay.
Hứa Gia Niên có chút khó khăn.
Sai Sai tới gặp mình, cậu ấy đã làm những gì cậu ấy nói.
Nhưng cậu ấy tích cóp tiền như thế nào?
Cậu ấy đã làm bao nhiêu công việc?
Vậy vài lần mình gọi điện thoại mà cậu ấy không kịp nhận, phải chăng là do cậu ấy đang làm việc, vì tới gặp mình mà tranh thủ thời gian?
Cậu ấy còn có năng lượng để tập trung vào những chuyện khác không?
Ví dụ như học nghiệp và tương lai của cậu ấy?
Thịnh Huân Thư nhìn thấy Hứa Gia Niên.
Trong ngôi trường nổi danh thế giới, Hứa Gia Niên mặc đồng phục kiểu âu, chung quanh đều là bạn học cũng áo mũ chỉnh tề tương tự.
anh không khỏi nhìn quần áo của chính mình.
Đã lâu rồi anh không còn chú ý tới trang phục của bản thân.
Anh phát hiện mình rất lôi thôi, hình thành sự tương phản rõ ràng với Hứa Gia Niên.
Anh có chút chần chờ.
Có lẽ… Mình nên sửa sang lại bản thân một chút, rồi đến gặp Hứa Gia Niên sau?
Lúc mình gặp Đúng Đúng, hẳn là so với hiện tại sẽ tốt hơn một chút?
Ba tháng thêm hai mươi mốt ngày.
Đây là thời gian mà Hứa Gia Niên và Thịnh Huân Thư tách ra, so với thời điểm học tiểu học, lúc Hứa Gia Niên về quê còn phải lâu, lâu hơn rất nhiều. Nhưng hiện tại vẫn tốt hơn quá khứ, bởi bọn họ còn có điện thoại di động, có thể liên hệ bất cứ lúc nào, kể cho nhau biết tình hình gần đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!