Chương 31: Cô đảo

Gió và tuyết vội vàng mà đến, lại vội vàng mà đi.

Nhánh cây khô héo nảy mầm mới, tiếng chim hót sáng sớm bắt đầu vang vọng khắp sân trường.

Tháng ba, ba Thịnh đi đến trường của Thịnh Huân Thư. Ông đã thương lượng với vợ. Thời điểm ông tới phòng ngủ của Thịnh Huân Thư hỏi thăm một vài việc, vợ ông sẽ tìm lý do gọi Thịnh Huân Thư gặp mặt bên ngoài trường, như vậy hai bên sẽ không chạm mặt ngoài ý muốn.

Toàn bộ kế hoạch cực kì đơn giản, cũng được tiến hành đặc biệt thuận lợi.

Thịnh Huân Thư không nghi ngờ gì, sau khi nhận được điện thoại của mẹ Thịnh vội vàng rời phòng ngủ. Rồi sau đó ba Thịnh đi đến phòng ngủ, thái độ tự nhiên hỏi thăm bạn cùng phòng của Thịnh Huân Thư:

"Chào các cháu, chú là ba của Thịnh Huân Thư, Thịnh Huân Thư có ở đây không?"

Bạn học còn ở trong phòng vội vàng nói:

"Cậu ấy vừa đi ra ngoài, chú có muốn chờ một lát hay không, để cháu đi gọi?"

Ba Thịnh cười nói:

"Không có việc gì, có khả năng là đi gặp mẹ của nó, chú đi xuống tìm xem – đúng rồi" –  Ông chuyển đề tài đầy tự nhiên:

"Bình thường nó ở chung với các cháu có ổn không? Sau khi học xong nó có ngoan ngoãn ở trường hay không? Chú nhớ nó có một người bạn rất thân cũng học ở Bắc Kinh, cậu bạn kia có tới phòng rủ nó đi chơi không?"

Bạn cùng phòng trả lời:

"Thịnh Huân Thư rất dễ ở chung! Nhưng cháu cũng không biết bạn của cậu ấy, cậu ấy không đưa người ngoài về bao giờ."

Tâm ba Thịnh đột nhiên buông lỏng.

Có lẽ… Thịnh Huân Thư thật sự đã nghe lời, không còn qua lại với Hứa Gia Niên nữa?

Ông để lại túi hoa quả trong tay, dặn dò bạn cùng phòng của con trai:

"Quà này cho các cháu ăn, đừng nói cho Thịnh Huân Thư biết chú đến, thằng nhóc kia càng lớn càng không được tự nhiên, không thích ba mẹ đến trường học."

Bạn học cùng vội vàng nói:

"Không cần không cần, chú khách sáo quá!"

Nhưng sinh viên chưa ra cổng trường đương nhiên không biết từ chối người trưởng thành, ba Thịnh vững vàng đặt hoa quả lên bàn, lúc đang muốn rời đi, bạn học cảm giác ngượng ngùng sâu sắc lại nói thêm hai câu:

"Chú thật sự không cần lo lắng, Thịnh Huân Thư giao tiếp rất tốt, bên ngoài trường học cậu ấy cũng có rất nhiều bạn tốt…"

Bước chân ba Thịnh chợt dừng:

"Bên ngoài trường nó cũng có rất nhiều bạn tốt?"

Đúng vậy. Bạn cùng phòng nói:

"Hoạt động sau khi học xong của Thịnh Huân Thư rất phong phú, độ nổi tiếng tại trường chúng cháu rất cao…"

Cậu ta còn chưa nói xong, ba Thịnh đột nhiên hỏi:

"Các cháu có biết tên bạn của nó không?"

Bạn học này liền mờ mịt. Thịnh Huân Thư bình thường cũng là người sáng sủa hoạt bát, nhưng không biết vì sao, cùng phòng nửa năm, cậu chưa bao giờ nhắc thời gian rảnh rỗi thì thường đi đâu với ai.

Ba Thịnh cũng không cần câu trả lời, ông đã có được đáp án mình muốn.

Ông tiếp tục tươi cười nói hai câu, sau đó rời đi, gửi cho vợ một tin nhắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!