Chương 12: Kế hoạch

Sau kì thi vất vả nặng nề, giáo viên tổ chức họp mặt theo định kì. Giáo viên chủ nhiệm các lớp gặp mặt trong văn phòng, phân tích cơ bản một chút về chất lượng học sinh năm nay, lại đem kế hoạch dạy học ban đầu ra kết hợp với thực tế để điều chỉnh, tan họp, chủ nhiệm các lớp tự do đi xử lý việc lớp mình.

Đặng Mậu ngồi sau bàn công tác, nhìn thành tích của ban năm.

Năm mươi sáu tờ bài thi bị thầy chia thành ba tập, một tập là xếp hạng top 10, một tập là top mười từ dưới lên, cuối cùng là những bài ở nhóm trung bình.

Giữa lúc trầm tư, đằng trước vang lên âm thanh:

"Tiểu Đặng, đang xem bài thi của học sinh hả?"

Đặng Mậu ngẩng đầu nhìn, người vừa nói là giáo viên toán học, đồng thời cũng là chủ nhiệm lớp ban sáu. Thầy cười nói: Đúng vậy!

Giáo viên toán nói:

"Hứa Gia Niên học không tệ."

Đó là học sinh đứng đầu của lớp mình, trừ môn ngữ văn thiếu năm điểm, còn lại toàn bộ đều 100 điểm! Đặng Mậu hàm súc kiêu ngạo một chút:

"Hứa Gia Niên tương đối siêng năng cũng tương đối cẩn thận."

Giáo viên Toán cười nói: "Đề thi toán lần này, có hai câu hỏi tôi lấy từ đề Olympic lần trước. Cả hai câu Hứa Gia Niên đều làm được, tuy không làm giống như đáp án tiêu chuẩn, thế nhưng đủ chứng minh học sinh này có tư duy logic bẩm sinh.

Tôi thấy có thể cho đi thi thử kiếm giải thưởng, tranh thủ chưa hết hạn báo danh, bảo trò ấy nhanh chóng đi bổ sung đi.

"Giáo viên Toán và Đặng Mậu nói chuyện rôm rả, giáo viên âm nhạc bên cạnh cũng không khỏi chen vào:"Các thầy đều muốn cho Hứa Gia Niên tham gia thi toán à?

Tôi cũng muốn cho trò ấy tham gia thi tiếng Anh thử xem.

"Lời này vừa ra, bị giáo viên vật lí bước qua hành lang nghe được, cái tên Hứa Gia Niên nghe quen tai thật, thầy cũng không vội lên lầu, chuyển hướng đi vào văn phòng cười nói:"Các thầy đang nói đến Hứa Gia Niên?

Đứa nhỏ này thiên vật lý, từ tiểu học đã bắt đầu tới đây tham gia lớp yêu thích hoá học vật lý rồi, bây giờ tri thức hóa học vật lí cấp trung học đối với trò ấy hẳn là không có vấn đề gì.

Chỉ là lớp bảy không có môn vật lí, bằng không tôi cũng cho Hứa Gia Niên tham gia thi vật lý thử xem.

"Giáo viên Toán đắc ý nói:"Nhìn đi!

"Giáo viên tiếng Anh cả giận:"Tại sao lúc ấy nhà trường lại không tổ chức lớp yêu thích tiếng Anh nhỉ? Thật sự là không coi trọng giáo dục!"

Đặng Mậu khơi mào chủ đề tranh luận nhanh chóng rút khỏi vòng thảo luận tiếp tục mỉm cười.

Mọi người tôn trọng quyền lợi của chủ nhiệm lớp một chút đi.

Tôi cũng muốn cho trò ấy tham gia thi ngữ văn lắm chứ.

Nhưng mà ngữ văn thậm chí còn không ở trong năm môn thi quốc tế.

Chậc!

Hứa Gia Niên rất nhanh cũng biết được ý tưởng của các giáo viên đối với mình.

Cậu không có hứng thú đối với thi tiếng Anh. Hứng thú lúc mới tiếp xúc môn học bây giờ đã mất đi không còn nhiều lắm, đối với cậu mà nói, trình độ tiếng Anh chỉ cần giữ ở mức có thể xem hiểu sách ngoại văn mình cảm thấy hứng thú là hoàn toàn đủ dùng.

Đối với số học thực ra cậu cũng không có hứng thú quá lớn, cậu thích vật lý và hóa học có thể làm thí nghiệm hơn, đáng tiếc vật lý lớp tám mới có, hóa học lớp chín mới có, nhàn rỗi lại thêm nhàn rỗi, cậu đi báo danh theo ý của giáo viên, về nhà cũng kể chuyện.

Ba Hứa mẹ Hứa cũng không quá coi trọng.

Nhưng thành tích tốt vẫn phải có phần thưởng, mẹ Hứa lúc nấu cơm làm bốn quả trứng, hai quả cho Đúng Đúng, phần thưởng; hai quả cho Sai Sai, công bằng.

Buổi tối sáu giờ rưỡi, mọi người đúng giờ ngồi vào bàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!