Xác nhận được tâm ý của Ma Vương rồi, Chúc Minh Tỉ cũng thoải mái hơn nhiều.
Cậu làm theo yêu cầu của công chúa, sắp xếp cho nàng ở trong căn gác xép xa Ma Vương nhất, lại còn tràn đầy ánh nắng.
Sau đó, cậu dẫn theo một đoàn người lùn dài ngoằng đi vào căn phòng trên tầng một, nơi gần cổng thành nhất.
Tất nhiên, cậu không tắm rửa cho bọn họ, cũng chẳng thèm cởi trói.
- Đám người lùn này khi nãy nhìn cậu cứ như muốn ăn tươi nuốt sống. Nếu cởi trói, Chúc Minh Tỉ thật sự nghi ngờ liệu mình có còn nhìn thấy mặt trời ngày mai không.
Trên đường đi, bọn họ còn khá yên tĩnh, nhưng vừa vào phòng, tất cả lập tức dốc hết sức quăng "pháp trượng" về phía cậu, đồng loạt chửi ầm lên.
"Đồ lừa đảo bán pháp trượng rởm!"
"Ba anh em chúng ta còn tin tưởng ngươi như thế!"
"Nếu không phải vì ngươi, bọn ta đâu có bị Ma Vương bắt!"
"Ta nguyền rủa ngươi... nguyền rủa ngươi chết đi cũng không thể về với vòng tay của thần, mà phải làm nô lệ cho tộc vong linh..."
"Nguyền rủa ngươi sau khi chết bị người ta lấy hộp sọ bị luyện thành pháp khí!"
"Đúng thế! Ta nguyền rủa hộp sọ của ngươi sẽ bị làm thành quả cầu hắc ám..."
"..."
Đám người lùn mồm năm miệng mười chửi rủa.
Chúc Minh Tỉ nhặt cây "gậy phép" dưới đất lên, để sang một bên.
"Mắng tôi thì được, nhưng đừng có ồn quá." Cậu nói, "Ma Vương không thích ầm ĩ đâu."
Đám người lùn lập tức im bặt.
Chúc Minh Tỉ hỏi: "Vừa nãy các người nói, nếu không phải vì tôi thì cũng không bị Ma Vương bắt, là có ý gì?"
Người lùn đồng loạt trừng mắt giận dữ, nhưng giọng thì nhỏ đi đáng kể:
"Nếu không mua gậy phép của ngươi, bọn ta đâu có mò vào sâu trong rừng!"
"Nếu không đi vào rừng sâu, bọn tôi đâu có gặp Ma Vương!"
"Đúng vậy!"
"Nếu không cầm gậy phép của ngươi, nhìn thấy Ma Vương bọn ta đã chạy ngay! Đâu có bị bắt!"
"Chuẩn luôn!"
"Nếu ngươi không lừa bọn ta, bọn ta cũng chẳng chủ động lao lên tấn công, cầm gậy phép chọc vào Ma Vương..."
...
"Khoan đã." Chúc Minh Tỉ bỗng cắt ngang, hít sâu một hơi. "Các người chủ động cầm gậy phép chọc vào Ma Vương?!"
Đám người lùn nhìn nhau, rồi đồng loạt quay lại nhìn Chúc Minh Tỉ, đồng thanh đáp: "Chẳng phải cậu nói pháp trượng của cậu có thể trừ ma sao?!"
Chúc Minh Tỉ: "..."
Được rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!