"Thánh khí sao lại..."
Khi mấy vị trưởng lão mở mắt ra nhìn thấy cảnh tượng kia, ai nấy đều tròn mắt ngơ ngác, như thể đây là lần đầu tiên họ biết trong Thánh khí mà tộc Tinh Linh đã thờ phụng suốt ngàn năm qua... lại có chứa một chiếc gương.
Quinn chậm rãi bước đến, hai tay lơ lửng trên không rồi mới cẩn thận nhấc chiếc gương ra khỏi bệ đá.
Chiếc gương ấy tròn trịa, chỉ to bằng nửa bàn tay, nhìn nhỏ nhắn mà tinh xảo.
Khi đặt trong tay Quinn, gương tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Quinn khẽ giật mình: "Nó đang hấp thu ma lực của tôi!"
Các trưởng lão khác cũng nhanh chóng vây quanh, ánh mắt tò mò như đang nhìn một đứa trẻ mới chào đời.
Chúc Minh Tỉ do dự một chút, rồi đề nghị:
"Hay thử để vài viên ma tinh thạch bên cạnh nó xem?"
Finnegan lập tức lấy ra một viên ma tinh thạch cấp cao đặt vào, chiếc gương lập tức "nuốt" lấy.
Thấy vậy, các trưởng lão khác cũng lần lượt đưa thêm ma tinh thạch đến. Nhưng sau khi nuốt đủ năm viên, chiếc gương không còn hấp thụ nữa, đồng thời phát ra một luồng ánh sáng trắng chói lòa rồi đột ngột vụt tắt.
Ngay sau đó, Finnegan kinh hô một tiếng đầy phấn khích: "Có hình ảnh rồi! Là tiên đoán tương lai sao? Là chỉ thị của chư thần sao?!"
Chúc Minh Tỉ giật mình, vội chen lại gần.
Chiếc gương nhỏ nên hình ảnh hiện ra cũng rất mờ, không nhìn rõ chi tiết, nhưng chỉ liếc mắt một cái, cậu đã nhận ra đây không phải là đoạn tiên đoán mà mình đã thấy trước đó.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục quan sát.
Hình ảnh dần rõ nét, mà cảnh tượng trong gương... khiến tất cả đều chết lặng.
Chiếc gương lại đang chiếu đúng hầm báu hiện tại.
Chỉ thấy Ma Vương cầm viên đá quý Thánh Dũ nhỏ xíu đứng trên bậc thang, nghiêng đầu nhìn về phía cửa kho báu, nhíu mày, nhấc đao lên rồi chớp mắt biến mất.
Nhưng chiếc gương lại ghi lại rất rõ động tác cuối cùng trước khi hắn rời đi.
-Ngay khoảnh khắc hắn nhấc đao, lưỡi đao nhanh như chớp vẽ một trận pháp ma pháp dưới mặt đất.
Gương quá nhỏ, không nhìn ra hình dạng cụ thể của trận pháp. Khi Quinn vội quỳ xuống lau sạch bụi đất, vừa nhìn rõ ma trận, sắc mặt ông lập tức tái nhợt.
"Ma Vương để lại loại ma pháp gì vậy?" Chúc Minh Tỉ hỏi.
"Là ma pháp... ngăn chặn tái hiện cảnh tượng..." Quinn lẩm bẩm.
Ông thậm chí không cần giải thích, chỉ cái tên đó cũng đủ để Chúc Minh Tỉ hiểu mục đích của nó.
"Ma Vương đoán được chúng ta sẽ dùng ma pháp tái hiện để nhìn lại lời tiên đoán đã bỏ lỡ, nên cố tình để lại ma pháp này..." Finnegan nghiến răng, đập tay xuống đất, "Ma Vương!"
Các trưởng lão khác cũng đồng loạt siết chặt nắm tay, vẻ mặt uất hận.
Chúc Minh Tỉ: "..."
Cậu mặt không cảm xúc cúi đầu, chỉ muốn lén lút giơ ngón cái lên tặng cho Ma Vương một lời khen: "Làm tốt lắm người anh em!"
Dù không nhìn thấy lời tiên đoán khiến các trưởng lão hơi thất vọng, nhưng việc phát hiện ra chiếc gương cũng tạm thời xoa dịu được nỗi đau tinh thần vừa rồi.
Chiếc gương được các trưởng lão chuyền tay nhau xem xét kỹ lưỡng, Quinn còn dùng pháp trượng kiểm tra nửa quả cầu pha lê bị vỡ.
"Lượng ma lực còn sót lại trong quả cầu rất ít, gần như không đáng kể." Quinn nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!