Chương 35: Thánh chủng Tinh Linh.

Hai mươi phút sau.

Chúc Minh Tỉ nhìn quyển 《Thánh điển Tinh Linh》 đang trải ra trước mặt, cả người cậu như mất cảm giác.

Chữ viết trong sách tất nhiên là ngôn ngữ Tinh Linh mà Chúc Minh Tỉ một chữ cũng không hiểu, nhưng bên trong lại có những bức tranh minh họa tinh xảo như truyện tranh nhiều khung.

Phong cách vẽ không theo hướng hiện thực, ngược lại cực kỳ mộng ảo.

Thiếu niên trong tranh có làn da trắng như tuyết, mái tóc bạch kim, bước đi giữa bóng tối như một vị thần mang vẻ từ bi thương xót thế gian. Thế nhưng, khi mở mắt ra, đôi mắt bạc lạnh lùng kia lại chẳng mang chút cảm xúc nào, gần như có thể gọi là vô tình.

Mà mâu thuẫn rõ ràng nhất với khí chất thần thánh ấy là cây pháp trượng cậu cầm trong tay.

Pháp trượng làm từ sừng kỳ lân trong suốt lấp lánh, phần đuôi còn nạm một viên ma tinh thạch hình trái tim màu hồng thuộc cấp Thánh.

Chúc Minh Tỉ: "..."

Cái quái gì vậy, nàng tiên Balala bước ra ngoài đời thật à?!

Cậu nắm chặt cây pháp trượng trong tay, bàn tay co rút lại vì xấu hổ, tựa như bị sét đánh ngang tai.

Đến lúc này Chúc Minh Tỉ hoàn toàn chắc chắn chuyện này rõ ràng là do Ma Vương giở trò.

"... Bức vẽ mà ngài đang nhìn chính là diện mạo của Thánh tử kế nhiệm đã được mà Thánh khí của tộc Tinh Linh tiên tri từ trăm năm trước" Quinn mỉm cười nói, "Ngài đúng là giống y như trong lời tiên đoán."

"Lời tiên đoán có nói tôi chỉ biết nói ngôn ngữ phổ thông không?" Chúc Minh Tỉ hỏi.

"Có ạ, Thánh tử đại nhân." Quinn đáp.

Chúc Minh Tỉ: "Tiên đoán còn nói gì nữa?"

Quinn: "Còn nói ngài cũng thông tuệ như Thánh tử tiền nhiệm, cũng được thần linh ưu ái che chở. Tiên đoán rằng ngài sẽ là bước ngoặt của vận mệnh tộc Tinh Linh, thậm chí, có lẽ ngài chính là hy vọng cuối cùng của tộc Tinh Linh."

Chúc Minh Tỉ: "..."

Lúc này, không chỉ tay cậu siết chặt cây trượng, mà đến chân cũng co rúm lại như sắp cào đất mà trốn.

"Thánh tử đại nhân," Quinn nói, "một lần nữa, tôi trịnh trọng mời ngài quay về Thánh điện. Ngài là Thánh tử Tinh Linh, Thánh điện đã để trống vị trí đó từ rất lâu."

Chúc Minh Tỉ cụp mắt: "Ba ngày nữa tôi sẽ cho ngài câu trả lời."

"Nhưng mà..." Quinn định nói tiếp.

Chúc Minh Tỉ ngước lên, đôi đồng tử bạc như trong tranh vẽ, lạnh lẽo vô tình: "Ngài muốn tìm tôi chẳng phải rất dễ sao?"

Cũng như lần này, cậu vừa mới biến hình chưa tới năm phút, đám người này đã túa ra lùng bắt.

Quinn há miệng, sau cùng vẫn cúi đầu xuống, cung kính nói: "Chúng tôi mong chờ câu trả lời của ngài trong ba ngày tới."

Trước khi rời đi, Chúc Minh Tỉ bỗng dừng bước, hỏi:

"Thánh tử trước tên là gì?"

Quinn sững người.

Rất lâu sau, ông mới cúi đầu, khàn giọng đáp: "Rociel. Tên ngài ấy là Rociel."Rời khỏi lữ quán Tinh Linh, Chúc Minh Tỉ kéo mũ trùm lên, vội vã băng qua hai con phố, trở về khách sạn mà trước đó cậu từng dùng Ma gương để theo dõi trận đấu.

Hiện giờ thị lực và sức mạnh của Ma Vương đã hồi phục, hơn nữa hắn còn là "người thắng chính thức" trong nhiệm vụ khiêu chiến Ethan. Để tránh bị hắn lần theo manh mối mà tra ra kẻ đã treo thưởng, Chúc Minh Tỉ nhanh chóng thu dọn tất cả đồ đạc, rồi bí mật rời khỏi khách sạn.

Ngay sau đó, cậu lại thay đổi hình dạng lần nữa, thuê một phòng mới ở khách sạn cách đó ba con phố.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!