Chương 22: Tại sao chỉ cần ngươi ngủ với ai khác... ta cũng phải chết theo?

Nỗi lòng Chúc Minh Tỉ lúc này chỉ một từ "sụp đổ" e rằng cũng không đủ để hình dung.

Không chỉ vì bản thân khế ước, mà còn vì một sự thật đen tối hơn: khế ước ấy đã bị Ma Vương phát hiện.

Cậu run rẩy hỏi:

"Ngài không nhớ cách gỡ bỏ khế ước... vậy ngài biết cách vẽ lại nó không?"

Ma Vương đen mặt như đáy nồi:

"Ta không nhận ra nổi những loại dược liệu cần thiết để vẽ lại pháp trận."

Tim Chúc Minh Tỉ lập tức chìm xuống đáy.

Pháp trận này cứ năm ngày phải vẽ lại một lần, về lý cậu có thể nhờ Ma Vương trong gương giúp.

Nhưng đến lúc ấy thì phải giải thích với Ma Vương bên ngoài này ra sao?!

Một khi Ma Vương phát hiện sự tồn tại của "Ma Vương khác", hắn sẽ biết cái gọi là "người tình" của hai người thực ra là nói xạo.

Đến lúc đó... kiểu gì cậu cũng phải chết.

Ma Vương hỏi:

"Lần cuối cùng vẽ lại pháp trận là khi nào?"

Chúc Minh Tỉ đáp:

"Hôm qua."

Ma Vương nhắm mắt, rồi lại mở ra:

"Vậy là còn bốn ngày. Bốn ngày... Ngươi biết gì về dược liệu để vẽ lại pháp trận không?"

Chúc Minh Tỉ:

"Không biết gì hết."

Ma Vương cau mày nhìn cậu.

Chúc Minh Tỉ nói tiếp:

"Nhưng tôi biết, nếu ngài muốn có dược liệu, thì đừng trông mong gì vào kho trong lâu đài cả. Không có sẵn đâu, mà phải tự tay phân tích thành phần."

Ma Vương hỏi:

"Tại sao?"

- Vì cái loại dược liệu này vốn dĩ không thuộc về cái thế giới này của ngài!

Chúc Minh Tỉ cúi đầu:

"Vì cả hai lần vẽ pháp trận đều là ở ngoài trời."

"Ngoài trời?" Ma Vương không hiểu.

Chúc Minh Tỉ nói:

"Nằm bẹp dưới đất, tôi bị ngài xoay tới chóng mặt, đến mức chẳng thấy rõ ngài lấy dược liệu từ đâu ra, cũng chẳng nhận ra nổi xung quanh có gì..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!