Chương 16: Vị trí đầu bảng.

Triệu hồi từ khế ước nô lệ là cưỡng chế tuyệt đối, thậm chí cả Ma gương cũng không hề hỏi ý kiến của Chúc Minh Tỉ, mà trực tiếp đưa cậu rời khỏi không gian trong gương.

Cùng lúc ấy, cơ thể của Chúc Minh Tỉ cảm nhận được một luồng lực xé nhẹ và một sức kéo cực lớn, cứ như thể cậu biến thành một cục sắt, còn sự triệu hồi của Ma Vương chính là thỏi nam châm hút cậu sang!

Hai chân chạm đất, Chúc Minh Tỉ loạng choạng vài bước mới miễn cưỡng đứng vững.

Cậu choáng váng ngẩng đầu lên, phát hiện mình đang đứng trước cổng lâu đài.

Trước mặt cậu có hai người

- một là Ma Vương, người còn lại là cháu trai của Joa.

Sắc mặt Chúc Minh Tỉ lập tức trắng bệch, không nói một lời, chỉ lặng lẽ cúi đầu đứng thẳng người.

Ma Vương thậm chí chẳng thèm liếc nhìn cậu lấy một cái, chỉ tiện tay đẩy lưng cậu về phía cháu trai của Joa, nói:

"Chính là hắn."

Vị pháp sư già chậm rãi nắm lấy tay trái của Chúc Minh Tỉ, cúi đầu quan sát pháp trận Joa in trên tay cậu.

Chúc Minh Tỉ lập tức giật tay lại.

Cậu toàn thân căng cứng, tay trái siết thành nắm đấm giấu ra sau lưng, ngẩng đầu nhìn Ma Vương bên cạnh, giọng cứng ngắc:

"Ngài định làm gì vậy?"

Ma Vương cười khẩy, liếc cậu một cái.

Ánh mắt ấy giống như đang nói:

- Ngươi mà cũng xứng để ta phải giải thích?

Chúc Minh Tỉ lập tức nín thở.

Ma Vương: "..."

Sắc mặt Ma Vương trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi. Hắn bóp lấy cằm của Chúc Minh Tỉ, bàn tay lạnh như băng, giọng nói như nghiến ra từng chữ từ kẽ răng:

"Ta cho ngươi một ma pháp kỵ sĩ, hài lòng không?"

Chúc Minh Tỉ: "..."

Ngài tưởng tôi là đồ ngốc chắc.

Cái ông già kia sắp trăm tuổi rồi đấy... còn kỵ sĩ cái nỗi gì?

Dù Chúc Minh Tỉ không theo dõi hành động của Ma Vương qua gương, không biết thân phận thật của ông lão kia, thì cậu cũng tuyệt đối không tin cái lý do xạo sự này.

Nhưng việc Ma Vương sẵn sàng hạ mình nói dối, chứng tỏ vị pháp sư kia nhất thời chưa thể gỡ bỏ ma pháp Joa.

Chúc Minh Tỉ cụp mi, lặng lẽ điều chỉnh lại nhịp thở, giả vờ như hành động vừa rồi chỉ là phản xạ do căng thẳng.

Ma Vương buông tay ra với một lực khá mạnh khiến Chúc Minh Tỉ loạng choạng mấy bước mới trụ được.

Ngay sau đó, Ma Vương quay sang nhìn pháp sư, giọng điệu mập mờ:

"Ta ra ngoài một chuyến, ba ngày nữa quay về."

Pháp sư già run rẩy cúi đầu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!