Chương 44: Tại sao lại hận

"Đẹp trai quá ——"

"Đây không phải là Tư Mạn ư, từ trước đến nay cô ta chưa từng có scandal tình cảm. Thì ra cô ta là người tình của Diêm Việt..."

Trong phòng làm viêc, việc được làm nhiều nhất chính là buôn chuyện. Lý Hủy cầm tờ báo đi đến cạnh Dung Ân: "Thật không thể hiểu nổi những người này, cô ta không phải cùng với tổng giám đốc..."

Người bên cạnh vội vàng đẩy ghế đứng dậy, Lý Hủy sửng sốt, lúc nhìn lại đã thấy Dung Ân đi ra ngoài.

Trong phòng nghỉ của Nghiêm Tước, cô pha một cốc cà phê đen không đường. Dù cà phê không cho đường nhưng khi uống vào vẫn không thấy đắng. Có lẽ là vị giác không nhạy cảm hay nơi nào đó đắng chát đã lấn át hết cả.

Cô uống từng ngụm, từng ngụm như uống nước lọc.

Chuyện của giám đốc Lý khó khăn lắm mới giải quyết xong. Những tin tức về việc đó cứ như thể chưa từng xuất hiện.

Sóng trước chưa tan, sóng sau lại tới.

* Ý chỉ những sự việc xảy ra liên tiếp nhau, tựa như câu họa vô đơn chí của Việt Nam.

Thì ra sự khiêu khích của Tự Mạn không phải là vì Nam Dạ Tước, mà là vì Diêm Việt.

Trái tim đau đớn giống như bị kim đâm. Lúc đó không cảm thấy là vì không biết. Cầm cốc cà phê quay về văn phòng, Lý Hủy đã đứng ở cửa chờ cô từ lúc nào: "Ân Ân, cô có điện thoại, cô đi làm gì mà lâu vậy?"

"Tự nhiên tôi thấy hơi mệt, nên tôi đi pha cốc cà phê." Dung Ân trở về bàn, trên màn hình di động hiển thị một cái tên quen thuộc.

"Tại sao cô không nghe điện thoại?"

Sau khi ngắt cuộc gọi cô nhét điện thoại vào trong túi: "Lý Hủy, tôi muốn cùng cô kiểm tra lại báo cáo này một lần nữa."

Đến tận khi hết giờ làm, Dung Ân vẫn tập trung vào công việc. Cả văn phòng chỉ còn lại có cô và Lý Hủy, sau khi làm xong hai người mới ra về.

"Ôi, lạnh quá." Thời tiết đã thay đổi, gió cuối thu se se thổi, mùa đông hanh khô đang từ từ đến gần: "Không biết khi nào mới có tuyết rơi nữa."

"Chắc sẽ nhanh thôi." Dung Ân ngẩng đầu nhìn bầu trời, áp hai tay vào đôi tai đang lạnh cóng. Bốn mùa liên tục thay đổi, ai có thể miễn cưỡng mà níu kéo cái gì chứ! Cô đứng giữa quảng trường, khuôn mặt vì lạnh cóng mà ửng đỏ.

Một chiếc xe hơi nhãn hiệu nổi tiếng, kiểu dáng chắc chắn, màu đen đang dừng ở cách đó không xa. Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác bằng vải kaki, dáng người hoàn hảo. Anh ta tựa vào thân xe, nhìn thấy Dung Ân thì dập điếu thuốc trong tay đi về phía cô: "Ân Ân."

Lý Hủy há to miệng đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà. Mặc dù cô rất tò mò nhưng cô cũng không nhiều chuyện: "Ân Ân, tôi về trước đây, ngày mai gặp nhé."

"Lý Hủy." Dung Ân gọi rồi quàng tay Lý Hủy: "Tôi về với cô."

Cô coi như không thấy anh ta. Diêm Việt đứng nguyên tại chỗ, ngay lúc cô sắp đi qua, thì cánh tay kịp thời ôm lấy eo cô: "Ân Ân, em hãy nghe anh giải thích."

Cô không muốn bị người khác bắt gặp ngay trước cửa công ty, vừa muốn giãy giụa lại bị anh ta ôm chặt vào lòng, cánh tay mạnh mẽ giữ chặt khiến cô không thể cử động: "Em đừng tức giận, lên xe rồi nói."

Diêm Việt đặt cằm lên đỉnh đầu Dung Ân, động tác vô cùng thân mật. Giọng nói của anh ta rất dịu dàng, giống như đang an ủi cô. Lý Hủy trợn mắt, giật mình nhìn chằm chằm hai người.

"Còn có cái gì để giải thích?"

Anh ta buông cô ra, cầm lấy tay cô kiên quyết kéo đến cạnh xe, lúc này Lý Hủy mới phản ứng lại, đuổi theo: "Ân Ân..."

"Tôi xin lỗi, chúng tôi còn có việc." Diêm Việt nhét Dung Ân vào xe, sau đó vòng sang phía ghế lái: "Hôm sau chúng tôi sẽ mời cô ăn cơm, coi như lời xin lỗi." Anh ta vừa nói chuyện vừa ngồi vào trong xe. Dung Ân thò đầu ra, nhưng chưa kịp nói hẹn gặp lại xe đã phóng vụt đi.

"Đẹp trai quá." Lý Hủy đứng bên lề đường, hai tay ôm khuôn mặt tròn trĩnh: "Dáng người cũng đẹp..."

Điều hòa trong xe khiến cơ thể Dung Ân ấm dần lên, nhưng không khí trong xe lại lạnh đến mức đóng băng. Diêm Việt lái xe đến một vị trí yên tĩnh, sau khi tắt máy, không khí vô cùng im lặng, màn đêm cũng tĩnh lặng.

"Ân Ân." Giọng nói của anh ta khàn khàn, chắc là tối hôm qua ngủ không đủ giấc.

"Việt." Dung Ân quay sang nhìn thẳng vào Diêm Việt: "Tối hôm qua ở Cám Dỗ là anh đúng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!