Chương 22: Ngoảnh mặt làm ngơ

Dung Ân quay đầu lại, vết thương trên cổ hơi đau, cô đưa tay ấn vào bả vai:

"Tôi không biết, có lẽ, từ lúc tôi sinh ra, tôi đã phải chịu tội.

"

Dung Ân mỉm cười tự giễu, trong lòng chua xót.

"Cô nói không sai, có vẻ cô đã đắc tội không ít người.

" Nam Dạ Tước tiếp tục lái xe:

"Vì vậy, cô mới chọn làm việc ở Nghiêm Tước?

"

"Đúng vậy, tôi muốn có một cuộc sống ổn định

" Nếu không muốn nói, cô sẽ không mở miệng, một khi đã nói, cô sẽ nói sự thật.

"Trước khi vào làm việc ở Cám Dỗ ai đã khiến cô không tìm được công việc?

"

Dung Ân cúi đầu, đây cũng là điều cô không thể giải thích được:

"Tôi không biết.

" Lúc đó, cô vẫn chưa gặp Nam Dạ Tước.

Trong xe yên tĩnh trở lại, bàn tay Nam Dạ Tước đột nhiên đan lấy tay Dung Ân. Cô không quen với động tác thân thiết như vậy, muốn rút tay về. Nam Dạ Tước quay sang nhìn Dung Ân, ánh mắt quyến rũ chết người:

"Đêm nay, tôi muốn cô.

"

Dung Ân kinh ngạc mở to mắt, đột nhiên cô cảm thấy không gian trong xe thật chật chội, ngay cả không khí xung quanh cũng bắt đầu trở nên ái muội:

"Cuộc sống hiện nay của tôi rất tốt.

"

Nam Dạ Tước hiểu được ẩn ý bên trong câu trả lời của Dung Ân.

"Chúng ta lại thực hiện một cuộc giao dịch, cô thấy thế nào?

"

"Cái gì?

"

"Tôi giúp cô điều tra ra thân phận của ông chủ bí ẩn đứng sau Cám Dỗ, điều kiện, vẫn là thân thể cô.

" Nếu không phải trước đây ông chủ của Cám Dỗ giở trò với bản hợp đồng của cô, thì có lẽ Dung Ân sẽ không thỏa hiệp nhanh như vậy.

Cho nên, thực ra Nam Dạ Tước phải cảm ơn anh ta mới đúng.

"Không cần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!